Những ngày cải tạo tại trại giam Vĩnh Quang (Vĩnh Phúc) của Sầm Văn Hiền (SN 1973, ở Thanh Tương, Na Hang, Tuyên Quang) trở nên dài lê thê khi suốt nhiều năm, anh ta không được người thân đoái hoài.
Cách đây hơn 10 năm, Hiền cũng có một mái ấm gia đình với vợ con đề huề. Em vợ của Hiền là anh Đặng Văn Nhậy sống cách nhà Hiền khoảng 30m.
|
Phạm nhân Sầm Văn Hiền. |
Đầu tháng 2/2006, anh Nhậy mua một con lợn về nuôi. Do lạ chuồng, lợn nhà anh Nhậy kêu khiến Hiền thấy khó chịu. Hiền đến chuồng lợn nhà em vợ, định tháo ván cho lợn sổng, nhưng bị bắt quả tang nên không thực hiện được.
Hôm sau, Hiền mang 200.000 đồng đến nhà anh Nhậy hỏi mua lợn về làm thịt, nhưng anh Nhậy không đồng ý bán và cho rằng, hành động quấy nhiễu của Hiền đã làm gia đình anh "dông" cả năm.
Bực tức, anh Nhậy bảo vợ là chị Trương Thị Nhất đến báo trưởng thôn là ông Trương Phúc Hào đến giải quyết và đòi Hiền phải trả tiền để cúng giải hạn. Hiền không nghe. Anh em cãi nhau, Hiền ấm ức bỏ về.
Đến chiều 12/3/2006, Hiền chuẩn bị thực phẩm, quần áo cho vào bao tải mang lên rừng. Khoảng 18h hôm đó, anh ta quay về nhà lấy khẩu súng săn, nạp đạn rồi đến sau nhà bếp hai gian nhà anh Nhậy rình.
Lúc này, trong bếp có mẹ anh Nhậy đang nấu cơm ở gian bên cạnh, anh Nhậy và con gái đang nhặt rau. Hiền chĩa súng qua vách nhằm vào anh Nhậy bóp cò. Súng nổ, nạn nhân chỉ kêu được tiếng "ái dà" rồi gục xuống.
Sau khi gây án, Hiền bỏ trốn lên rừng, sau 1 tuần thì bị bắt. Về phía nạn nhân, do vết thương quá nặng nên đã tử vong.
HĐXX cho rằng, bị cáo là người có năng lực nhận thức, song vì động cơ cá nhân, chỉ vì mâu thuẫn nhỏ nhặt trong sinh hoạt, với lý do nhỏ nhen, bị cáo đã dùng súng săn tự chế, có khả năng sát thương cho nhiều người. Bị cáo phạm tội có sự hung hãn cao độ, coi thường tính mạng của người khác, phạm tội có sự chuẩn bị trước, thể hiện quyết tâm phạm tội đến cùng.
Với những nhận định trên, TAND tỉnh Tuyên Quang tuyên phạt Hiền mức án tù chung thân vì tội giết người. Bản án phúc thẩm giữ nguyên án sơ thẩm.
Kẻ sát nhân bị lãng quên
Sau khi gây ra cái chết cho em vợ, Hiền bị vợ bỏ. Đi thụ án ở trại giam Vĩnh Quang từ tháng 10/2006, suốt nhiều năm, Hiền bị "lãng quên" khi bạn tù đều có người nhà thăm gặp, còn anh ta không ai đoái hoài.
Năm 2014, Hiền phải viết đơn gửi Ban giám thị và Hội đồng cán bộ trại giam Vĩnh Quang. Trong lá đơn, phạm nhân này viết: "Bản thân tôi là người dân tộc, thuộc vùng sâu vùng xa, gia đình hoàn cảnh khó khăn. Bố mẹ tôi đã già yếu, con còn nhỏ và vợ bỏ.
Từ năm 2006 tôi bị bắt và cải tạo tại trại giam Vĩnh Quang và chưa lần nào gia đình hoặc người thân của tôi liên hệ hoặc lên thăm tôi. Chính vì lý do khó khăn trên mà tôi chưa hoàn thành được số tiền án phí của mình. Vậy tôi làm đơn này mong Ban giám thị và Hội đồng cán bộ xem xét và tạo điều kiện cho tôi trong quá trình cải tạo và xếp loại cải tạo".
Lủi thủi chấp hành án, sau song sắt, Hiền có nhiều thời gian để hối hận, nuối tiếc. Nhưng tất cả đã quá muộn màng.