Tôi và bạn trai đã tìm hiểu, hẹn hò được một năm. Cả hai sợ mối quan hệ kéo dài quá lâu sẽ dẫn đến đổ vỡ nên tính chuyện kết hôn trong năm nay.
Trong thời gian yêu, tôi được anh ấy dẫn về nhà ra mắt. Bố mẹ bạn trai khá quý mến tôi. Tôi biết cách ứng xử, thường xuyên quan tâm, giỏi nấu nướng nên được lòng hai bác. Tôi nghĩ với chừng đó thời gian tìm hiểu, chuyện cưới xin sớm diễn ra thuận lợi.
Cách đây mấy ngày, tôi về quê của bạn trai để ăn giỗ. Sau bữa cơm tối, bố mẹ bạn trai cùng hai đứa ngồi nói chuyện tương lai. Anh nói dự định cuối năm kết hôn và sinh con trong năm sau cho hợp tuổi. Bố mẹ chồng tương lai đồng ý về kế hoạch kết hôn do nhà neo người, mong có cháu để bế bồng.
Tuy vậy, hai bác ra điều kiện cho tôi phải có bầu trước khi cưới. Theo bố mẹ bạn trai, từ bây giờ cho đến cuối năm không còn nhiều thời gian, có bầu rồi cưới ngay, năm sau em bé chào đời là hợp lý.
Thực tình, tôi và bạn trai chưa đi quá giới hạn vì muốn dành cảm xúc trọn vẹn cho đêm tân hôn.
Tuy nhiên, mẹ chồng tương lai cho rằng, có bầu trước khi cưới là hợp lý. Bởi lẽ, bây giờ không hiếm những cặp vô sinh, hiếm muộn. Sau khi cưới, họ phải vất vả chữa trị mới có con, mất thêm thời gian và tốn kém.
Tôi hiểu nỗi lo của bố mẹ chồng tương lai và chuyện hai bác nói không phải xa lạ trong xã hội bây giờ. Nhưng tôi không muốn có bầu trước khi cưới. Vì có con sớm, vợ chồng không có thời gian tận hưởng cảm giác hạnh phúc sau khi kết hôn.
Tôi thực sự hoang mang trước đề nghị của bố mẹ chồng tương lai (Ảnh: KP).
Chúng tôi muốn đi trăng mật và sẽ có bầu vào thời gian thích hợp. Thêm nữa, tôi mới "chân ướt, chân ráo" vào công ty, có bầu ngay sẽ ảnh hưởng đến công việc.
Tôi từ tốn trả lời đề nghị của bố mẹ chồng tương lai và bày tỏ sẽ mang bầu sau khi cưới. Thế nhưng, hai bác thay đổi thái độ, khẳng định chỉ cho cưới khi có bầu.
Bạn trai tôi sợ cuộc nói chuyện căng thẳng do bất đồng quan điểm nên hứa hai đứa sẽ tự tính toán. Bố của bạn trai khẳng định lại một lần nữa: "Nếu không có bầu, sẽ không có đám cưới".
Tôi chào hai bác ra về mà lòng nặng trĩu. Chuyện có bầu sớm muộn cũng xảy ra. Tuy nhiên, tôi muốn đó là quyết định của hai vợ chồng, không phải chiều lòng bất cứ ai.
Sinh con là chuyện hệ trọng, liên quan đến nhiều vấn đề từ tâm lý, kinh tế cho đến công việc. Trường hợp vỡ kế hoạch là chuyện khác, còn nếu hai đứa tự tính toán và lên lịch trình chuẩn bị sẽ tốt hơn.
Bạn bè tôi nhiều lần khuyên đừng có con sớm vì bao nhiêu vất vả từ chuyện bếp núc, gia đình đều đổ lên vai người phụ nữ. Chưa kể cuộc sống hôn nhân không phải màu hồng như thời còn yêu nhau, có con quá sớm khi chưa chuẩn bị tâm lý sẽ thường xuyên xảy ra xích mích.
Tôi cảm thấy như đang bị bắt ép phải đáp ứng điều kiện của nhà trai. Trong khi lẽ ra đám cưới diễn ra chỉ cần tình yêu, sự đồng thuận của hai bên là đủ.
Tôi sợ rằng với sự đòi hỏi như thế này từ bố mẹ bạn trai, cuộc sống về sau sẽ khó lòng thoải mái và không được làm những điều mình muốn.