Chúng tôi yêu nhau được hơn một năm. Vì gia đình hai bên đã gặp để bàn chuyện cưới xin nên tôi và bạn trai xác định sẽ sớm kết hôn.
Điều khiến bố mẹ tôi lo lắng nhất là chuyện nhà cửa. Bạn trai không thích ở chung cư mà muốn xây dựng nhà riêng.
Anh muốn chúng tôi tự lập, không phụ thuộc vào bố mẹ. Mặc dù bên ngoại bày tỏ sẽ hỗ trợ, anh quyết không nhận, do bố mẹ đã lớn tuổi nên dùng số tiền đó để dưỡng già.
Bạn trai ngỏ ý muốn tôi góp tiền xây nhà nhưng tôi không có đồng nào trong tay (Ảnh minh họa: PR).
Sau khi thu xếp được tiền nong, bạn trai và tôi đi xem đất rồi anh quyết định mua một mảnh ở vùng ven. Vị trí hơi xa trung tâm nhưng tôi cảm thấy hài lòng.
Ban đầu, bố mẹ tôi tỏ ra không thích vì sợ hai con vất vả đi làm mỗi ngày. Tôi cố động viên bố mẹ, vợ chồng trẻ nên chấp nhận ở xa, ít năm nữa kinh tế ổn định, mua đất gần hơn cũng chưa muộn.
Hai tuần sau khi mua đất, anh quyết định khởi công để xây dựng nhà. Anh bảo với tôi, quá trình thi công kéo dài cả năm. Nếu muốn kết hôn năm tới, phải xây nhà năm nay để sau khi tổ chức đám cưới không phải bận tâm chuyện nhà cửa.
Bạn trai nhiều hơn 10 tuổi nên anh rất tâm lý và biết lo cho tương lai. Nhìn cách anh chạy đôn chạy đáo nhờ thiết kế công trình, mua vật liệu xây dựng, tìm thợ có tay nghề tốt..., tôi cảm giác an tâm. Gia đình bên ngoại không nói ra nhưng rất tự hào về chàng rể tương lai vì biết lo xa, chu đáo trong mọi chuyện.
Thời gian gần đây, khi công trình sắp hoàn thành, anh bắt đầu phàn nàn về chuyện tiền bạc. Do số tiền có trong tay ít hơn tài chính phải chi cho việc xây nhà nên bạn trai rất căng thẳng.
Ban đầu, anh dự toán chi phí khoảng một tỷ đồng nhưng khi bắt tay vào làm có thêm nhiều khoản phát sinh. Vì vậy, sau khi hoàn thành, khả năng tốn khoảng 1,3 tỷ đồng.
Tôi động viên anh cố gắng, sau này đám cưới xong, có khoản tiền mừng sẽ dùng để trả nợ. Ngoài ra, hai vợ chồng cố gắng tiết kiệm trong vài năm sẽ thanh toán hết, không cần quá lo lắng.
Anh đồng ý với phương án của tôi nhưng vẫn chưa mấy yên tâm do các khoản phát sinh cứ đội lên từng ngày. Trước đây, anh chưa bao giờ đề cập đến chuyện tôi phải đóng góp để xây nhà. Tuy nhiên mới đây, anh ngỏ ý muốn tôi chung tay 100 triệu đồng.
Anh nói, số tiền 100 triệu đồng không quá lớn, đi làm hơn 5 năm chắc chắn tôi có khoản phòng thân. Sau này, căn nhà là nơi ở của chúng tôi nên có một chút trách nhiệm trong đó.
Thực lòng, tôi không có đồng nào trong tay. Tiền lương hàng tháng tôi đã tiêu hết vì có bố mẹ chu cấp. Chưa bao giờ tôi phải lo lắng về chuyện tiền bạc.
Cho nên từ khi ra trường, tôi chưa bao giờ có suy nghĩ giữ tiền. Tôi tính sau này, khi có gia đình sẽ bắt đầu tiết kiệm, lúc đó chưa muộn.
Thêm nữa, việc xây nhà là khoản phát sinh trước hôn nhân, đất đứng tên bạn trai nên bố mẹ tôi khuyên không nên góp, lỡ có chuyện gì nảy sinh lại trắng tay.
Thời gian trước, gia đình bên ngoại ngỏ ý giúp, anh không đồng ý nay lại muốn hỗ trợ, bố mẹ tôi không hài lòng. Bố mẹ cho rằng, lòng tốt của bên ngoại bị chê nên không giúp đỡ nữa.
Nhìn anh vất vả lo xây nhà và chi phí tiền bạc, tôi cảm thấy thương rất nhiều. Tuy nhiên, tôi chưa biết nói thế nào cho hợp lý để anh hiểu. Tôi muốn thuyết phục bố mẹ giúp đỡ nhưng điều này có vẻ bất khả thi.