Tôi nằm xuống và cố nhắm mắt ngủ, nhưng nước mắt cứ rơi khiến tôi không sao ngủ được. Một lát sau anh quay người sang ôm tôi và nhẹ nhàng hôn lên những giọt nước mắt của của tôi.
Vợ chồng dẫu biết là sẽ có lúc cãi vã lẫn nhau, nhưng chuyện chồng ngoại tình hú hí với gái là không thể chấp nhận được. Khi bạn ở trong trường hợp của người bị chồng phản bội bạn sẽ hiểu cảm giác ấy như thế nào. Và tôi, một người phụ nữ có thể coi là đáng thương được không, khi cũng nằm trong cái mớ rối ren mang tên “ngoại tình” của xã hội bây giờ.
Lấy chồng ai cũng mong có được mái ấm gia đình hạnh phúc bên chồng con, nhưng một người cố gắng vun vén hạnh phúc thôi chưa đủ. Phải cần có cả hai, nhưng thật buồn chồng tôi lại là nguyên nhân chính dẫn đến chuyện gia đình tan nát, ly tán.
Trước kia khi mới lấy nhau và sinh cháu đầu lòng, anh cũng là một người chồng yêu thương vợ con hết mực. Duy chỉ có dạo gần đây khi lên chức trưởng phòng là anh thay đổi hẳn tính nết. Anh thường xuyên đi sớm về khuya, và chẳng thèm quan tâm vợ con ở nhà như thế nào. Về đến nhà là anh đi tắm rửa rồi vội vàng ôm máy tính ra phòng khách, nhiều hôm còn ngủ luôn tại đấy. Mặc cho tôi có ra bảo anh vào trong phòng mà ngủ. Mật độ vợ chồng gần gũi nhau gần càng thưa dần, cho dù tôi đã cố gắng thay đổi rất nhiều để anh thấy hứng thú. Nhưng mọi sự với anh dường như chẳng có tác động gì, anh vẫn thờ ơ với tôi.
Không chịu được sự lạnh nhạt của chồng tôi quyết định bí mật điều tra tìm hiểu nguyên nhân tại sao anh lại thế này. Càng theo dõi hành vi lẫn phong thái của anh tôi càng đau lòng khôn siết. Anh đang hẹn hò, cặp kè với một cô bé sinh viên thực tập ở cơ quan anh. Nhìn cô bé ấy cũng có nét xinh xắn nhưng hơi rụt rè. Có lẽ cô gái này xuất thân từ thôn quê và ít giao tiếp với môi trường bên ngoài. Nhìn cô ta có vẻ mê mệt chồng tôi phải biết.
Thấy chồng quan tâm, cưng nựng cô ta mà tôi phát điên lên được. Ai cho anh được phép đối đãi ngọt nhẹ với người đàn bà khác ngoài tôi. Có lẽ chồng tôi cũng mê mệt và phải lòng cô ả thật rồi. Đàn ông thằng nào cũng thích của lạ và chồng tôi không ngoại lệ.Định vào công ty anh làm ầm nhưng nghĩ đây là nơi công cộng vả lại chuyện gia đình nên về nhà đóng cửa bảo nhau. Chưa đến mức phải làm mất thể diện nhau ở nơi này không hay. Tối hôm đó về nhà tôi không ngần ngại nói chuyện thẳng thắn với chồng.
– Con bé thực tập ở chỗ anh nhìn có vẻ xinh phết ấy nhỉ? – Tôi nói giọng mỉa mai.
– Sao em biết chỗ anh có sinh viên thực tập. Em lại để ý rồi nghĩ linh tinh hả?
– Tại em thấy anh và cô bé đó thân mật nhau như người yêu, nên hỏi thế thôi. Không ngờ trình độ tán gái của anh cao phết đó chứ. Thế nào anh đã đưa được cô ta lên giường rồi chứ? À, em quên mất. Người như anh tất nhiên sẽ làm chuyện đó rồi chứ, hỏi cũng bằng thừa.
– Em…em…nói thế cũng nói được à.
– Em nói không đúng à? Hay anh thấy đúng quá anh không chối được nữa. Từ sau những lần anh ôm máy tính ra phòng khách ngồi và ngủ em đã nghi rồi. Không ngờ lại là thật….
– Ờ. Thì tôi thích cô ấy thật đấy, đã sao. Cô ấy hơn cô gấp vạn lần. – Chồng tôi bực tức nói.
– Vậy là anh thừa nhận rồi nhé. Không sao cả, anh cứ thích cô ta đi, em không cấm.
Nhưng em thật không ngờ anh lại thích những người tầm thường như cô ta thôi à. Đấy đâu phải là mẫu người anh thích. Nếu anh thực sự thích cô ta, thì em sẵn sàng nhường vị trí này của mình cho cô ấy. Anh thấy thế nào?– Dù rất đau đớn tôi vẫn phải cố tỏ ra mạnh mẽ như không có chuyện gì để khiêu khích chồng.
– Em dám làm thế?
– Anh dám ngoại tình, tại sao em không dám bỏ người phản bội mình?
Chồng tôi không nói gì, anh đi lên phòng nằm. Ngồi dưới nhà nghĩ ngợi một lát về những gì vừa xảy ra, tôi thấy mình liều khi nói vậy với chồng. Nhỡ đâu ngày mai anh hứng lên chia tay thật với tôi thì sao, không biết tôi sẽ phải xử trí như thế nào? Nhưng thôi kệ, chuyện đã đến nước này rồi nghĩ cũng thêm đau đầu chẳng giải quyết được gì. Thôi thì lên phòng đi ngủ, ngày mai tính tiếp.
|
Ảnh minh họa. |
Lên phòng đã thấy chồng tôi tắt điện ngủ từ khi nào không hay. Nghĩ bụng sao chồng tôi lại có thể bình thản ngủ khi mọi chuyện kinh hoàng vừa diễn ra. Nghĩ mà chán, tôi nằm xuống và cố nhắm mắt ngủ, nhưng nước mắt cứ rơi khiến tôi không sao ngủ được. Một lát sau anh quay người sang ôm tôi và nhẹ nhàng hôn lên những giọt nước mắt của của tôi nói.
– Vợ ơi! Anh sai rồi, cô gái kia chỉ là anh mê muội nhất thời, vợ mới là mãi mãi. Cảm ơn vợ đã giúp anh nhận ra ai là người quan trọng với mình. Anh sẽ luôn ở bên vợ, vợ đừng khóc nữa nhé. Đêm nay chồng bù và đền đáp cho vợ. Vợ đừng bắt anh ly hôn vợ nhé.
Nói rồi, anh đặt lên môi tôi nụ hôn nồng nàn, trong cái phút giây ấy tôi đã quên đi chuyện chồng phản bội mà tha thứ, chấp nhận anh quay về với mẹ con tôi. Tôi biết mình sẽ không thể sống thiếu chồng cho dù bên ngoài có cố tỏ ra mạnh mẽ, không cần anh.