Vợ chồng tôi hiện đang sinh sống và làm việc trên thành phố, 1 tháng trước, bố chồng tôi qua đời đột ngột. Chúng tôi gấp rút về quê ngay trong đêm và ở lại lo tang lễ cho bố hơn 1 tuần. Cúng 7 ngày xong thì tôi mang theo con gái 6 tuổi ra thành phố, tôi thì đi làm còn con tiếp tục đi học, chồng ở quê với mẹ. Bởi nhà anh neo người, chỉ có mình anh là con trai. Mẹ chồng vì sự ra đi đột ngột của bố chồng mà khá suy sụp. Thế nên chồng tôi dự định ở lại đến khi nào bà vượt qua được giai đoạn này.
Trong thời gian này, cứ cuối tuần tôi lại đưa con gái về quê 2 ngày, vừa để nhà có thêm người, vừa để động viên tinh thần mẹ chồng.
2 ngày trước, chồng đột nhiên lên thành phố. Anh lên để xin nghỉ việc và bàn giao lại trang thiết bị trả công ty. Chồng nói anh quyết định về quê tìm việc để ở cạnh mẹ, chăm sóc mẹ. Giờ bố mất rồi, không thể để bà vò võ một mình trong căn nhà đó được. Anh muốn tôi và con cũng về quê cùng anh. Tôi sẽ đi xin việc gần nhà, hoặc cùng lắm là ở nhà nội trợ 1-2 năm, anh sẽ cố gắng kiếm tiền chi trả phí sinh hoạt. Còn con gái sẽ xin vào học trường làng.
Tôi thì không muốn về quê, hiện tại tôi đang có công việc lương tháng khá cao, con cũng đang theo học tại một trường tốt. Về quê thì tôi tìm đâu ra việc. Chúng tôi cũng trầy trật mãi mới mua được nhà cửa đàng hoàng ở thành phố, giờ bỏ lại tất cả để về quê, tôi không cam lòng. Với lại, tôi và mẹ chồng không hợp tính nhau. Hồi mới cưới, tôi ở cùng một thời gian đã thấy nghẹt thở, giờ mà sống cùng cả đời, tôi chắc chắn không thể chịu được. Thế nên tôi phản đối ý kiến của chồng. Thậm chí tôi còn nghĩ tới chuyện nếu chồng vẫn cố ép mình về quê, tôi sẽ ly hôn. Khi tôi vừa nói điều đó, chồng đã cau mày mắng tôi: "Em thật đáng sợ, giờ bố không còn nữa, chẳng lẽ em đành lòng nhìn một mình mẹ ở quê? Lỡ mẹ ốm đau thì ai chăm sóc? Đêm hôm ai đưa đi viện?".
Tôi thật không biết nên tiếp tục kiên trì ở lại thành phố, vợ chồng chia cắt hay cứ theo anh về quê rồi tính tiếp?