Sách giáo khoa luôn là thứ "gối đầu giường" của biết bao thế hệ học trò. Đó cũng là cuốn sách vỡ lòng, dạy trẻ cách ứng xử, làm người.
Mỗi quyển khi ấy chỉ vài nghìn đồng thôi nhưng nó lưu truyền từ anh chị đến em, họ hàng,... Chỉ đến khi sách cũ nát rồi, mọi người mới mua quyển mới.
"Câu chuyện bó đũa" bạn có còn nhớ không?
Không chỉ tiết kiệm, đó còn là món quà tinh thần, là cầu nối thể hiện sự đoàn kết, quan tâm của các thành viên trong gia đình dành cho nhau. Bởi mỗi người khi cầm đến cuốn sách ấy, nhất định phải nghĩ cách bảo quản nó sao cho thật tốt.
Mới đây, trên mạng xã hội liên tục lan truyền những câu chuyện ngắn trong sách giáo khoa cũ. Đó là những bài học về triết lý sống khiến thế hệ 7X, 8X giật mình thời gian trôi nhanh quá.
Hãy cùng nhìn lại một vài mẩu chuyện từng giúp bao thế hệ học trò ngẫm ra được những triết lý ý nghĩa về cuộc sống nhé.
"Một con quạ khát nước. Nó tìm thấy một cái lọ có nước. Song nước trong lọ ít quá, cổ lọ lại cao, nó không thò mỏ vào uống được. Quạ nghĩ ra một cách. Nó lấy mỏ gắp từng hòn sỏi bỏ vào trong lọ. Một lúc sau, nước dâng lên. Quạ tha hồ uống".
"Cậu bé cắt bánh bị đứt tay nhưng không khóc. Mẹ về, cậu mới khóc òa lên. Mẹ cậu hoảng hốt: "Con làm sao thế?"./ "Con bị đứt tay". "Đứt khi nào thế?"./ "Lúc nãy ạ. "Sao đến bây giờ con mới khóc?"./ "Vì bây giờ mẹ mới về".
"Bác đưa thư trao cho Minh một bức thư. Đúng là thư của bố rồi. Minh mừng quýnh. Minh muốn chạy thật nhanh vào nhà khoe với mẹ. Nhưng em chợt thấy bác đưa thư mồ hôi nhễ nhại. Minh chạy vội vào nhà. Em rót một cốc nước mát lạnh. Hai tay bưng ra, em lễ phép mời bác uống".
"Thấy Bác thành đi qua, Hùng liền hỏi: 'Bác Thành ơi, bác xem con ngựa của cháu vẽ có đẹp không?'. Trên bức tường trắng, hiện ra những nét than đen vẽ hình một con ngựa đang leo núi'./ Bác Thành nhìn bức vẽ rồi trả lời: 'Cháu vẽ đẹp đấy, nhưng còn có cái không đẹp'./ Hùng vội hỏi: 'Cái nào không đẹp, hả bác?'. Bác Thành bảo: 'Cái không đẹp là bức tường của nhà trường đã bị vẽ bẩn, cháu ạ'".
"Bầu trời Côn Đảo trong buổi bình minh rất đẹp. Con đường từ Bến Đầm đến nhà lao uốn quanh bờ biển, men theo triền núi, bên trên là cây cối um tùm, bên dưới là sóng trắng vỗ bờ đá dựng. Trên cành cây, chim kêu ríu rít. Chị Sáu như say sưa với cảnh tự nhiên. Chị hát theo một con chim hót. Chị rướn đôi tay bị còng chụp một con bướm bay qua. Chị chẳng để ý gì đến bọn lính với súng gươm tua tủa ở xung quanh mình".
Với mỗi học sinh, chắc bài thơ này rất có ý nghĩa. Nó như báo hiệu một năm học mới lại bắt đầu.
Một vài bài thơ ý nghĩa khác của sách giáo khoa cũ.