Em năm nay 28 tuổi, có một con gái 5 tuổi. Em hiện làm việc tại một công ty du lịch. Ngoài ra, em còn tranh thủ bán bảo hiểm để có thêm thu nhập nuôi con.
Làm nhiều việc như vậy bởi hoàn cảnh của em khá đặc biệt. Em lấy chồng cách đây 6 năm. Chồng em là lái xe taxi tự do. Dù gia đình đã cố vay mượn mua xe cho anh chạy nhưng chồng em là người ham chơi, lười làm. Anh thường xuyên bỏ việc để đi đàn đúm cùng bạn bè.
Cách đây 3 năm, anh dính vào lô đề. Thỉnh thoảng, anh lại về báo nợ cho gia đình, nhiều nhất là hàng trăm triệu, ít nhất cũng vài chục triệu đồng. Ban đầu, bao nhiêu tiền tích lũy được và vàng cưới, em đều phải đem ra trả nợ cho anh. Sau đó, khi em hết sạch tiền thì bố mẹ chồng em phải trả nợ hộ.
Tệ hại nhất là năm ngoái, ông bà đã phải bán căn nhà lớn để mua một căn nhà nhỏ hơn sinh sống. Số tiền bán nhà dùng để trả nợ cho con trai.
Vậy mà chồng em không hề biết thương vợ con, bố mẹ, anh tiếp tục đi theo con đường cũ mặc cho bao người khuyên nhủ.
Về kinh tế, anh không giúp được gì cho em. Về việc nhà, chăm sóc con cái, đối nội đối ngoại… anh cũng bỏ mặc em tự xoay xở. Ba năm nay con đi học ở trường mầm non nhưng anh chưa hề biết trường con ở đâu, chưa từng đưa đón con buổi nào. Có chồng nhưng lúc nào em cũng có cảm giác mình như mẹ đơn thân.
Không chỉ vậy, chồng em còn có thói trăng hoa. Những lúc có tiền, chồng em đều mang đi mua quà tán tỉnh các cô gái khác, đưa họ đi du lịch, ăn uống… mặc mẹ con sống khổ sở ở nhà.
Cuối cùng, quá uất ức, em quyết định ly thân. Hai mẹ con em thuê trọ ở riêng để tự lo cho bản thân và tránh xa người chồng gây cho em bao buồn tủi. Nhưng lúc này, chồng em ra sức ngăn cản. Anh ấy tìm mọi cách để níu kéo.
Tuy nhiên sự chịu đựng của em đã đến giới hạn cuối cùng. Em kiên quyết tỏ rõ với anh, tình cảm của em đã chết. Ra ở riêng, cuộc sống của em vất vả nhưng thoải mái hơn. Hai mẹ con tự lo lắng, chăm sóc cho nhau.
Thời gian này, có một người bạn cũ thương cảm cho hoàn cảnh của em. Anh thường xuyên qua giúp mẹ con em. Từ sự cảm mến, biết ơn, em dần có tình cảm với anh ấy. Chúng em quyết định tìm hiểu nhau.
Khi có tình cảm với người mới, em tiến hành thủ tục ly hôn với chồng. Tất nhiên nghe tin, anh ta lồng lộn lên. Anh ta hăm dọa em, rồi nhờ gia đình 2 bên khuyên nhủ. Làm mọi cách không được, anh ta lại ngọt nhạt trách em bội bạc, bỏ anh ta trong lúc khốn khó.
Những lời trách móc đó khiến em suy nghĩ nhiều. Bởi em đến với anh ấy là tình yêu. Cả hai cùng trải qua một thời thanh xuân với bao kỉ niệm không dễ quên.
Cuối cùng, thấy em kiên quyết, anh ấy đành nhượng bộ. Anh xin em có chuyến đi chơi cuối cùng với gia đình nhỏ. Sau đó, chúng em sẽ ly hôn. Nghe anh nói, em cũng mủi lòng. Vì vậy, mẹ con em cùng chồng đi du lịch tại một khu nghỉ dưỡng.
Trong thời gian đi du lịch, em và anh có những phút giây thân mật với nhau. Nhưng tất cả chỉ là sự thương hại với người đàn ông ấy, tình cảm của em thực sự đã hết.
Sau đó, chúng em quay về thành phố và tiến hành ly hôn. Vậy mà ly hôn xong, chồng cũ của em trở mặt.
Thời gian đi du lịch, anh ta đã lén ghi lại những hình ảnh thân mật đó, dùng nó để khống chế em. Khi em không chấp thuận, anh ta gửi hết cho người yêu mới của em. Không chỉ vậy, chồng em dùng nó để bịa đặt rằng, em và chồng cũ vẫn thường xuyên qua lại với nhau.
Người mới của em vô cùng bàng hoàng, đau đớn khi nhìn những hình ảnh đó. Anh nói thất vọng về em. Anh yêu em và bao dung như vậy mà em nỡ lừa anh… Anh không nghe bất cứ lời giải thích nào từ em. Mấy hôm nay, anh tắt điện thoại và xin nghỉ làm khiến em không thể gặp mặt.
Trong khi đó, chồng cũ tìm cách khiêu khích, yêu cầu em quay về. Xin độc giả cho em lời khuyên. Em nên làm thế nào để người yêu em tha thứ cho mình khi em biết rằng, mình đã sai.