Cách đây 4 năm tôi có tình yêu trong sáng với một cô gái, em rất tốt, học giỏi, nhà gia giáo. Bố mẹ tôi không thích vì em ngoan hiền, ngây thơ và thiếu sự mạnh mẽ, quyết đoán, khôn khéo, lại không biết giao tiếp khách, sau này khó làm bà chủ một gia đình kinh doanh lớn. Thế nhưng tôi quyết cưới em. Em tốt nghiệp đi làm một năm thì tôi cầu hôn em. Trước khi cưới, tôi phát hiện em hay nôn ọe nên bắt em đi khám chỗ người quen xem sức khỏe thế nào, không ngờ em thú nhận có thai. Em nói đó là do một lần đi tiếp khách uống say nên lên giường với sếp rồi có thai. Em sợ phá thai, không biết làm gì, định cưới xong sẽ nói cho tôi biết mong tôi giúp. Sếp em đang giữ ảnh nóng, em còn chưa biết xử sao.
|
Ảnh minh họa |
Tôi từng học ở nước ngoài, tư tưởng tiến bộ. Nếu trước khi quen tôi em thế nào, có con với ai tôi không tính toán, hay lúc đang yêu tôi em bị hại tôi sẽ thương em và đứa trẻ nhiều hơn. Đằng này em đang là vợ sắp cưới của tôi lại không biết giữ mình, uống quá say trước đàn ông để người ta lợi dụng. Tôi thương em sao không biết tránh thai, sao không nhờ tôi hoặc ai đó giúp đỡ để ra nông nỗi này. Mặt khác, em có thai còn bắt tôi chịu mà không cho tôi sự lựa chọn nào. Em lo cho danh dự mình, thế còn tôi và gia đình tôi em chưa từng nghĩ hay sao?
Tôi suy nghĩ rất nhiều, giá như em chủ động nói với tôi trước và tôn trọng sự lựa chọn của tôi, có lẽ tôi sẽ chấp nhận em và đứa trẻ. Còn em dùng cách này, dù không có thai, tôi cũng mất lòng tin ở em, sao có thể cùng em xây dựng gia đình? Tôi sẽ luôn lo sợ một ngày nào đó khi có chuyện em lại lừa tôi.
Tôi hủy hôn, chỉ nói là tại tôi và để lại cho em một khoản tiền xem như giúp em nuôi con. Tôi nói sẽ giúp em kiện nhưng em bảo sợ sau này khó ngẩng mặt lên sống. Thời gian đó ai cũng trách tôi, ngoại trừ bố mẹ tin tưởng tôi có lý do riêng. Sau đó em bỏ đi đâu tôi không biết. Sau cơn đau, tôi sa đọa, qua lại với vài cô chân dài, bóc bánh trả tiền. Tôi cũng mất niềm tin ở phụ nữ do gặp không ít cô gái tỏ ra ngoan hiền nhưng lại lén bỏ thuốc tôi. Tôi làm ăn, cộng thêm chơi bời bấy lâu nên học được cách “trị”, tôi cũng dạy cho họ một bài học.
Rồi tôi gặp một người con gái khác, một cô gái đẹp, quyến rũ, phóng khoáng theo kiểu “gái hư” như người ta nói. Tôi cẩn trọng với phụ nữ còn em lại chủ động làm bạn với tôi vì thấy tôi cứ lầm lì ít nói. Trưởng thành rồi tôi thích quan sát cái cách người ta nhìn vào tiền của tôi, bằng cách đó tôi chọn bạn rất chuẩn. Cái ánh mắt em nhìn tôi chân thành, không chú tâm đồ hiệu, tiền bạc trên người tôi, đủ để tôi biết em không ham vật chất. Mỗi lần đi chơi chung với nhóm hay đi riêng em đều trả sòng phẳng. Em tự tin, tháo vát, nói chuyện khéo nhưng không lả lướt với đàn ông, đặc biệt em biết cách uống rượu nhưng ý thức được nên uống bao nhiêu và tuyệt đối không uống khi tự lái xe, tôi bị em nhắc hoài.
Càng tìm hiểu về em tôi càng thích em hơn. Ở tuổi em người ta lo lấy chồng sinh con, em cứ vui vẻ làm ở tổ chức phi chính phủ, tham gia hoạt động xã hội, lạc quan sống, mạnh mẽ và tự tin. Có lẽ tôi đổi gu rồi nên đã đổ trước em và chúng tôi hẹn hò thật sự. Chúng tôi hợp tính, hợp chuyện chăn gối, em luôn nhắc và kiểm tra tôi phải dùng biện pháp rất cẩn thận, không thì “cấm”, có gì ngoài ý muốn em uống thuốc ngay. Em không muốn khi hết tình cảm để tôi vướng bận, huống hồ tôi bận phát triển công ty. Cả hai đều không phải lần đầu của nhau.
Có lẽ chúng tôi đã trưởng thành và từng trải đời ít nhiều nên hiểu được phải tôn trọng quá khứ của nhau, quan trọng là hiện tại. Em không bao giờ bắt tôi đưa đón hay túc trực bên mình, gọi điện báo cáo mỗi ngày, em quan niệm tôi muốn phản bội thì em có giữ cũng bằng thừa. Chúng tôi yêu sòng phẳng về kinh tế, khi đến dịp sẽ cùng tặng quà cho nhau. Có một điều kỳ lạ là em không dùng mạng xã hội, mọi liên lạc đều qua điện thoại, mail và máy tính chỉ dùng để làm việc, em thích xem ti vi và đọc báo mỗi ngày.
Trái với lo lắng, bố mẹ tôi thích em, không quan tâm xuất thân, chuyện không học đại học của em, cũng không hỏi quá khứ. Sau thời gian quan sát bố mẹ nói em thông minh, tự tin, sống khôn ngoan, phóng khoáng nhưng đúng mực, yêu tôi thật lòng là quá đủ tiêu chuẩn. Chúng tôi nhanh chóng chuẩn bị đám cưới, mua nhà riêng để xây tổ ấm.
Tôi đã có sự nghiệp, đã qua một thời ăn chơi, giờ chỉ muốn yên ổn bên người mình yêu. Đúng lúc này tôi gặp người cũ trong một chuyến công tác. Tôi thấy người cũ đi với một người đàn ông rất giống sếp của cô ấy khi đó. Gặp tôi, cô ấy thú nhận đang cặp với sếp để kiếm tiền nuôi con. Cô ấy nói tiền tôi đưa đã hết và khó xin việc, lúc đó ông ta tìm tới ngỏ lời bảo cô ấy làm bồ nhí, ổng sẽ nuôi hai mẹ con. Cô ấy đưa tôi vào viện thăm bác gái đang bệnh, rồi nói bất đắc dĩ mới nhận làm bồ nhí, đợi có tiền rồi sẽ làm ăn nhỏ nuôi con. Cô ấy nói không trách tôi, là tại cô ấy không giỏi giang, không có bản lĩnh nên mới ra nông nỗi này.
Tôi choáng váng khi biết chuyện, cuộc đời cô ấy và con rồi sẽ ra sao, vợ của người đàn ông kia liệu có làm hại cô ấy không. Dù gì cũng có mấy năm tình cảm và cũng do tôi từ chối cô ấy nên mới như ngày hôm nay. Tôi đã sắp yên ổn bên vợ sắp cưới, có nên ra tay giúp người cũ nữa không và phải giúp thế nào? Tuy vợ sắp cưới là người hiểu chuyện nhưng phụ nữ đều rất dễ tổn thương, tôi không muốn thế. Tôi hiện tại chỉ chung thủy với vợ sắp cưới nhưng còn người yêu cũ, lại thấy cần có trách nhiệm. Mong mọi người tư vấn giúp.