Cả gia đình anh Nguyễn Đình Nam - cha của bé không tay không chân đang trên xe khách từ Yên Bái (trú tại tổ 67, phường Nguyễn Thái Học, Yên Bái) về Hà Nội tham gia chương trình giao lưu với Nick tối nay, sau khi "xin" được vé từ một số người bạn.
Anh Nam cho biết bé tên là Nguyễn Linh Chi, 8 tuổi, em bị dị tật bẩm sinh. Với tình yêu thương, gia đình người thân đã làm nhiều cách để em được hòa nhập với cộng đồng và có thể tự lực làm nhiều việc cho bản thân.
Linh Chi đã tập đi trên hai ống inox, chỉ một thời gian ngắn em đã có thể tự đi được. Em có thể cầm đồ vật, rót nước uống, mời khách. em cũng được đến trường vào lớp 1 trường Nguyễn Thái Học, đến nay Chi đã biết đọc và tập viết chữ bằng cách kẹp viết vào cằm, dù em viết chậm so với bạn.
Anh Nam tâm sự cả gia đình thường cho em xem về Nick trên mạng để em biết có người giống mình nhưng đã vươn lên, vui vẻ như thế nào, nên khi Nick chính thức đến Việt Nam, cả nhà đều khao khát được cho Chi tận mắt nhìn thấy Nick bằng "thịt xương" ngoài đời.
Nguyện vọng của anh Nam là bé Linh Chi được học hành đầy đủ mọi chương trình phổ thông và được xã hội đón nhận em vào những hoạt động bổ ích.
|
Hình ảnh bé không chân không tay ở Việt Nam, bé Nguyễn Linh Chi |
Lời tâm sự của anh Nam được chia sẻ trên facebok:
"Tôi hiện đang sống tại Yên Bái. Con gái tôi năm nay 8 tuổi hiện đang là học sinh tiểu học. Khi sinh ra cháu chẳng có tay và cũng không có cả chân như các bé khác.
Gia đình không bao giờ có thể tưởng tượng được một ngày khi cháu 3 tuổi cháu có thể đi được, không phải đi bằng đôi chân mà chỉ có thể "lết".
Đó là ngày cháu được đi học mẫu giáo, một ngôi trường của nhà thờ đã dang rộng vòng tay đón cháu cháu hòa nhập với cộng đồng, được học với các bạn bình thường.
Và bây giờ trường tiểu học Nguyễn Thái Học đã giúp cháu viết được tên "Linh Chi".
Nhưng các bạn vẫn nhìn cháu với một ánh mắt là lạ và đôi khi còn gọi là "cụt tay ,cụt chân".
Thật lạ thay khi xem truyền hình có giới thiệu về Nick sao mà giống con gái tôi thế. Từ đó thôi thúc tôi làm sao cho cháu được một lần gặp Nick để cho con thấy nghị lực sống và vươn lên.
Không nên lùi bước và phải ngẩng mặt lên không nên mặc cảm với số phận.
Và từ đó các bạn nhỏ sẽ nhìn con tôi với một ánh mắt thân thiện hơn, gần gũi hơn không phải xa lánh như căn bệnh hủi ngày nào...
Và các bạn biết không con tôi chính là một minh chứng cho chiến tranh. Ông nội cháu là một đại tá đã mang thân mình cống hiến cho đất nước bao năm lăn lộn ở chiến trường vì Khe Sanh thân yêu .Và bố cháu với căn bệnh dị ứng máu và còn cháu thì....
Nhưng đó là niềm tự hào vì thế mới có độc lập
SĐT của tôi 0945 015 015 - 0912 473 782"