Tiếng thở dài sau sự kiện Nick Vujicic đến Việt Nam

Google News

Tại sao là Nick mà không là một gương mặt Việt Nam? Cát-xê của Nick không nhỏ. Anh yêu cầu chế độ VIP cho đoàn tuỳ tùng hơn chục người.

Cho đến thời điểm tôi viết những dòng này, nghĩa là đã 2h sáng thì trên Facebook của tôi vẫn tràn ngập những lời cảm xúc về Nick Vujicic của bạn bè. Thật dễ hiểu, với những gì mà chàng trai không tay, không chân đã làm được, anh xứng đáng được ngưỡng mộ và tôn vinh. Ấy thế mà, tôi vẫn không thể nào ngăn được tiếng thở dài...

Thở dài là bởi, với những trường hợp tương tự như Nick Vujicic tại Việt Nam, trong vòng 1 phút tôi có thể kể tên ra 5 gương mặt tiêu biểu. Những người như thầy giáo Nguyễn Ngọc Ký, hiệp sĩ công nghệ thông tin Nguyễn Công Hùng, vận động viên khuyết tật Phạm Thị Thu... đã làm được những điều mà ngay cả người thường cũng khó có thể làm được.

Hoàn cảnh của họ, tài năng và nghị lực của họ có lẽ không thua Nick là bao, ấy thế mà họ vẫn đang miệt mài đâu đó để tìm mọi cách sống qua ngày, nỗ lực để cống hiến cho xã hội nhưng không được mấy ai quan tâm. Trong khi đó, những doanh nhân người Việt giàu có đã phải bỏ một số tiền khổng lồ lên tới 32 tỷ đồng để mời Nick đến Việt Nam, nói chuyện về nghị lực sống, về đam mê vượt qua khó khăn (những điều mà người Việt Nam nói chung và những người khuyết tật nói riêng đã có thừa).

32 tỷ đồng, một con số khổng lồ trong thời điểm hiện tại, khi mà các doanh nghiệp đang lao đao vì khủng hoảng kinh tế và người dân cũng đang ngập chìm trong khó khăn. Có thể nói với một chiến dịch được cho là thành công về mặt truyền thông như một công ty đang làm với Nick Vujicic, đó không hẳn là một sự lãng phí. Tuy nhiên, tôi cứ nghĩ nếu công ty này chịu bỏ ra phân nửa số tiền đó thôi, để giúp đỡ những gương mặt khuyết tật tài năng vươn lên... thì họ vẫn có thể tạo được một chiến dịch PR vừa thành công cả về mặt truyền thông lẫn ý nghĩa xã hội. Bởi những người khuyết tật Việt Nam cần những sự giúp đỡ thiết thực hơn là những "cú hích" về tinh thần mà Nick đã mang tới.

 Ảnh: Facebook Phan Anh.

Một anh bạn người nước ngoài của tôi tự hỏi, không biết tại sao truyền thông Việt Nam lại "điên cuồng" với Nick Vujicic như vậy. Điều này thật ra không quá khó hiểu khi mà hệ thống các kênh trên truyền hình liên tục phát TVC về Nick gần như 30 phút một lần. Là một người làm báo, tôi chưa bao giờ tôi thấy giới truyền thông Việt Nam lại "nhẹ dạ" đến như vậy. Họ biết đằng sau một "Nick khuyết tật nghị lực" chính là một bệ đỡ truyền thông khủng khiếp đến từ các công ty phát hành sách của Mỹ. Nói đơn giản hơn, Nick cũng chỉ là một sản phẩm truyền thông để người ta bán được sách mà thôi. "Anh ấy là một người phi thường, nhưng anh ấy cũng là một nghệ sĩ biểu diễn", bạn tôi nói. Quả thật, với những gì đã thấy chiều nay tại sân bay, tôi nghĩ anh cũng có phần đúng.

Ít người biết được rằng Nick đến Việt Nam không phải do công ty truyền thông mời, cũng không hẳn do một nhà xuất bản nọ "cầu khẩn" mà đơn giản đó chỉ là một trong các điều khoản hợp đồng đã ký với Nick. Theo đó, để có thể phát hành sách của Nick tại Việt Nam, nhà xuất bản nọ buộc phải đáp ứng một yêu cầu là tổ chức một buổi diễn thuyết cho anh tại nước sở tại. Ngoài những điều khoản trong hợp đồng xuất bản, hợp đồng mang Nick đến Việt Nam cũng bao gồm nhiều yêu cầu rất khắt khe, thậm chí những yêu cầu đó chỉ đến từ các ngôi sao... Hollywood.

Một trong những yêu cầu của Nick là: "Không có bất kỳ một cuộc gặp gỡ riêng nào với báo giới", những gì anh làm chỉ là diễn thuyết trước đám đông. Giới thạo tin còn kể rằng một đơn vị tổ chức đã xin tài trợ vé máy bay cho Nick từ một hãng hàng không giá rẻ của Việt Nam nhưng anh không chịu, yêu cầu của Nick là phải một hãng có uy tín ở Việt Nam. Anh cũng yêu cầu các chế độ VIP cho đoàn tuỳ tùng lên tới hơn chục người của mình. Anh cần có người nếm trước đồ ăn (có lẽ vì thể trạng của anh không được tốt). Ngoài ra, số tiền cát-xê của Nick cũng không hề nhỏ (có người nói 22.000 USD, có người nói 200.000 USD, con số chưa thể kiểm chứng nhưng kể cả "chỉ" 22.000 USD thì đó vẫn là một con số quá lớn).

Tại sân bay chiều nay, khi Nick vừa hạ cánh, an ninh được thắt chặt thậm chí còn hơn cả khi cặp vợ chồng nổi tiếng của Hollywood là Angelia Jolie và Brad Pitt tới Việt Nam. Tới mức, một cuộc cãi vã lớn đã xảy ra giữa giám đốc nhà xuất bản và tổ An ninh tại cửa VIP sân bay nội địa (Nick được sắp xếp ra cửa nội địa dù bay quốc tế) vì tổ an ninh đã không cho vị giám đốc này vào trong dù ông này lớn tiếng tuyên bố: "Tôi là trưởng ban tổ chức đây". Cánh báo chí bị buộc phải đứng ngoài xa cách cửa gần 150m và không thể tác nghiệp vì xe đón Nick đã đậu sát cửa, kính đen ngòm và dĩ nhiên Nick không có lấy một lời chào dành cho người hâm một thông qua báo giới.

Tối nay, những gì Nick chia sẻ thật ra không có gì mới, đó là điều mà bất kỳ một người khuyết tật nào (thậm chí cả người thường) cũng sẽ từng mắc phải. Còn nghị lực sống ư, hãy hỏi những Nguyễn Ngọc Ký, Nguyễn Công Hùng, Nguyễn Bích Lan (người dịch sách của Nick), "Cô bé xương thuỷ tinh" Phương Anh... xem họ có nghị lực sống và vươn lên trong cuộc sống không? Hỏi họ xem họ có xứng đáng được tôn vinh không? Hỏi họ xem họ có xứng đáng được quan tâm nhiều hơn không? Khi mà số tiền 32 tỷ đồng đó, biết đâu lại chẳng gần bằng ngân sách của "Đề án trợ giúp người khuyết tật giai đoạn 2012 - 2020" đã được phê duyệt ấy chứ.

Trước khi buổi nói chuyện "Chào Việt Nam" của Nick diễn ra, giá vé chợ đen được đẩy lên con số 1,5 - 2 triệu đồng. Một con số không hề nhỏ đối với đa số người Việt trẻ. Nhưng nhiều bạn trẻ sẵn sàng bỏ 2 triệu để nghe Nick nói chuyện về nỗi khổ, về nghị lực sống... trong khi họ sẵn sàng bĩu môi và không thèm bố thí một đồng cho người ăn xin tàn tật. Vì đâu có sự khác biệt đó?

Câu hỏi là: Tại sao lại là Nick mà không phải là một gương mặt cụ thể nào đó của Việt Nam, như hiệp sĩ công nghệ Nguyễn Công Hùng chẳng hạn? Với những gì mà Công Hùng làm được, nếu anh được truyền thông Mỹ "o bế" như Nick, hẳn anh cũng nổi tiếng không kém và biết đâu một đơn vị nào đó lại chẳng bỏ cả trăm nghìn USD để mời anh tới nói chuyện?

Sự khác biệt lớn nhất giữa Nick và Nguyễn Công Hùng không phải là tài năng hay nghị lực, mà đơn giản chỉ là ở sức hút truyền thông. Chẳng ai ngu để tin rằng một công ty bỏ một đống tiền ra mời Nick về Việt Nam chỉ với mục đích từ thiện, xã hội. Sức hút của Nick là quá lớn, đặc biệt là với sự tiếp tay của truyền thông, với những TVC được phát liên tục trên truyền hình (và nhờ đó người ta bán được báo, thu được tiền quảng cáo, lại được tiếng là "hướng tới cộng đồng khuyết tật" dù sự thật mục tiêu cao cả này chỉ là một phần rất nhỏ mà thôi).

Tại sao lại là Nick, tại vì anh ấy là... người nước ngoài. Thật vậy, người Việt chúng ta vốn sính ngoại. Không ít lần các ngôi sao hạng B, C của nước ngoài tới Việt Nam phải ngỡ ngàng vì mình được... hâm mộ quá xá. Các cụ ta nói cấm có sai: "Bụt chùa nhà không thiêng" là vậy...

Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả, một nhà báo, đã đăng ở Facebook Phan Anh. Mời độc giả cùng chia sẻ ý kiến thông qua mục Gửi bình luận phía dưới bài viết.

TIN LIÊN QUAN:

ĐANG ĐỌC NHIỀU:

Facebook Phan Anh

Bình luận(23)

Minh Hiền

Nguyen Long

Tôi hiểu là bạn chỉ đơn giản muốn mọi người hãy chú ý hơn đến những hoàn cảnh của những người khuyết tật Việt Nam. Bạn không có ý chê bai Nick hay những người khuyết tật khác. Những người thiển cận, họ sẽ không hiểu được ý của tác giả. Like cho bài viết.

Minh Hiền

Trần Quang Thống

Đơn giản vì Nick là người khuyết tật có khả năng truyền lửa, tạo cảm hứng, và thay đổi tích cực những người khuyết tật về thể xác và tâm hồn. Từng đó số tiền bỏ ra để tạo động lực cho những người bất hạnh mới đúng là từ thiện. Điều quan trọng ở Nick là: anh nói những gì anh đã làm được, và tiếng nói của anh xuất phát từ con tim.

Minh Hiền

Hùng

Thế cho tôi hỏi bạn đã bao giờ làm từ thiện chưa, đã bao giờ giúp đỡ người nghèo chưa. Nói thật là con số 32 tỷ nhìn thì lớn thật, nhưng xin thưa, nếu dùng số tiền đó để hỗ trợ người nghèo thì con số thực đến được với họ chẳng được bao nhiêu đâu (cái này bạn tự hiểu nhá). Bao năm qua, cứ hô hào ủng hộ cho người nghèo, rồi nghèo vẫn hoàn nghèo thôi, còn tiền ủng hộ thì không biết nó ở phương nào rồi. Nên thay vì trợ giúp vật chất thì vực dậy tinh thần cho họ cũng là một cách giúp đỡ rồi đó bạn à, mà không chỉ vực dậy tinh thần cho họ mà còn nhiều người khác nữa. Tôi thấy đâu hoang phí đâu. Mặt khác, số tiền này là của tư nhân, có thể mục đích của họ sau việc này là gì thì tôi không biết nhưng mà người ta có quyền tiêu xài tiền của người ta, bạn lấy tư cách gì mà nói họ. Chẳng lẽ họ tiêu tiền của họ mà bạn cũng xót xa thở dài vậy ư, buồn cười quá!!!

Minh Hiền

Ân Đức Nhân

Mọi việc luôn có Nhân - Quả, có Cho- Nhận ... Không có gì là hoàn hảo ... Sự kiện Nick đến Việt Nam cũng vậy .... hãy nhìn vào những điều tốt đẹp do điều này mang lại thay vì chỉ nhìn vào những điểm "đen" của nó. Chúng ta muốn gì? thì hãy nhìn, hãy nói, hãy suy nghĩ, hành động ... hướng về những điều mà mình muốn đó...

Minh Hiền

Lê Ánh

Sao bạn không chỉ trích vụ Vinashin và Vinaline đã làm thiệt hại bao nhiêu tiền thuế của dân? Còn đây chỉ là một cá nhân công ty họ muốn mời Nick Vujicic đến Việt Nam thuyết trình cũng như tăng thêm nguồn nghị lực cho người khuyết tật và cũng như tạo cơ hội cho mọi người học hỏi. Buồn vì Việt Nam có những con người như bạn. Suy nghĩ thoáng đi một tí bạn ơi!

Minh Hiền

huynhhthuy

Tôi tán thành với anh anh Phan Anh. Quá lãng phí, VN chúng ta có rất nhiều người như thế mà còn đóng góp nhiều cho xã hội mà ngay cả người lành lặn còn chưa làm được, sao không để 32 tỷ giúp người của ta.

Minh Hiền

Duy Long

32 tỉ - một số tiền rất lớn để mời Nick về Việt Nam. Nhưng ít ra Nick cũng đã mang lại cho người dân Việt Nam những bài diễn thuyết đầy giá trị, những câu chuyện tuy giản đơn nhưng lại mang biết bao ý nghĩa thâm thúy. Liệu như vậy có được gọi là vô ích hay không? Trong khi vài chục, vài trăm tỉ mời sao Hàn này nọ sang biểu diễn... cuối cùng lại chỉ phô bày ra một đám thanh niên hâm mộ cuồng loạn, vì thần tượng mà phát ngôn bừa bãi, khinh rẻ cả gia đình, cả người thân.

Minh Hiền

PVDH

Xin quý độc giả lưu ý, Hiệp sỹ CNTT Nguyễn Công Hùng đã mất rồi, cho nên xin đừng nói đến việc mời Hùng đi diễn thuyết, v.v... Nếu cháu còn sống, và được học hỏi từ Nick, có lẽ cũng sẽ trở thành một Nick diễn giả thành công của Việt Nam.

Minh Hiền

Phan Thanh

Từ trước đến nay tôi không biết Nick là ai nay nhờ truyền thông nên mới biết đến anh ta. Bao năm chiến tranh gian khổ người Việt Nam có thừa những nghị lực, niềm tin... mà hôm nay Nick chỉ nhắc lại cho giới trẻ Việt Nam nhớ lại. Không có gì đáng cảm phục, chỉ là một sự hoang phí không cần thiết!

Minh Hiền

Tuyên

Đọc xong bài báo của bạn tôi thấy bạn có 1 cái nhìn quá thiển cận, vơ đũa cả nắm đối với suy nghĩ của giới trẻ Việt Nam. Bạn nói rằng nhờ truyền thông anh Nick mới được sức hút đến vậy. Vậy tại sao chúng ta không hỏi ngược lại, tại sao Việt Nam không có người có sức hút đến vậy. Những người khuyết tật VN đúng là có những người rất giỏi, nhưng họ có thể diễn giải, truyền đạt cuộc đời số phận thiếu may mắn của họ đến với hàng triệu người trên khắp thế giới, chắc chắn là VN không có. Và chính nhờ cái sức hút đó, rất nhiều người biết đến thế nào là nghị lực sống của 1 con người quá bất hạnh, biết học cách vươn lên trong cuộc sống. Ở đây không chỉ gói gọn nghị lực sống với Người Khuyết Tật mà còn với Cả Giới Trẻ. Còn về 32 tỉ (gần 2 triệu đô), tôi nghĩ nếu chia đều cho số người nghèo và người khuyết tật của cả đất nước chúng ta, mỗi người sẽ được bao nhiêu tiền??? Thay vì thế chúng ta nên tạo cho họ 1 suy nghĩ tích cực, biết vượt lên số phận, những giá trị cả về vật chất và tinh thần họ sẽ tạo ra được lớn hơn rất rất nhiều lần con số 32 tỉ đồng đó.

Minh Hiền

Hoàng

Phải hiểu rằng việc truyền thông đưa tin rầm rộ như thế là sự tổng hợp của hàng trăm nghìn, hàng triệu người cảm phục anh ta. Còn nếu phần lớn mà không thích Nick thì sẽ chẳng có ai chào đón anh ta như thế. Còn ông nhà báo bảo là nhiều bạn trẻ bỏ 2 triệu để nghe Nick diễn thuyết mà bĩu môi trước người ăn xin. Vui lòng cho con số thống kê cụ thể để chứng minh lời ông nói. Còn sao Ban tổ chức không mời Nguyễn Công Hùng hay cô bé xương thuỷ tinh là vì người ta nhìn thấy Nick sẽ tạo hiệu ứng với người khuyết tật hơn. Tiền túi của cá nhân, người ta làm từ thiện hay mời Nick diễn thuyết hoặc chọn ai là việc của họ. Hiệp sỹ công nghệ TT hay cô bé xương thuỷ tinh cứ tạo được niềm tin và triển vọng cho 1 doanh nhân người Mỹ nào đấy đi. Người ta sẽ mời những người này sang Mỹ diễn thuyết rầm rộ như Nick ở Việt Nam thôi mà. Lúc ấy đổi $ sang tiền Việt giàu sụ và làm từ thiện với đồng bào thoải mái. Trong cuộc sống khen che là việc bình thường. Cái gì tồn tại, cái đấy hợp lí. Nick được người Việt Nam chào đón nồng nhiệt trên đất Việt Nam chứng tỏ việc tổ chức cho Nick diễn thuyết là hợp lý.

Minh Hiền

Nguyễn Đình Thiên Phúc

Nhiều người cứ kêu rằng tại sao không dùng 32 tỉ đồng đó làm từ thiện, vậy trước đây đã từng có con số lớn hơn 32 tỉ cho người nghèo rồi nhưng vẫn còn nạn nghèo đói, khuyết tật ở nước ta đấy thôi. Thay vào đó, ta nên mời Nick thức tỉnh niềm tin của họ để họ đứng lên sau những thất bại, thành công trong cuộc sống.

Minh Hiền

Bùi Quang Cầm

Tôi đã cảm nhận thấy những gì tác giả viết trước khi Nick đến Việt Nam. Làm sao mà BTC và truyền thông lại u mê và mù quáng đến vậy? Đành rằng Nick đáng khâm phục nhưng còn biết bao người khuyết tật VN còn đáng khâm phục hơn. Họ đã sống và vươn lên trong hoàn cảnh khó khăn vất vả hơn nhiều.

Minh Hiền

Hoàng Tôm

Nick không chỉ truyền cảm tới người khuyết tật mà cả với người lành lạnh. Nick cảnh tỉnh cho người lành lạnh biết tôn trọng và yêu thương người khuyết tật hơn: Họ là những người tàn nhưng không phế.

Minh Hiền

Nguyễn Bình

KHÔNG PHỦ NHẬN NHỮNG NỔ LỰC CỦA NICK, nhưng tôi muốn nói rằng tại Việt Nam còn rất nhiều và rất nhiều những tấm gương phấn đấu vượt qua số phận bất hạnh của đời mình. Họ rất cần sự quan tâm, giúp đỡ của xã hội. Tại sao những nhà hảo tâm (ví dụ nhà tài trợ X) không thực hiện chương trình như đã làm với Nick? Tại sao không dùng tiền đó để làm những việc có ý nghĩa hơn cho cộng đồng những mãnh đời bất hạnh tại Việt Nam? Hay đây là một hình thức tự quảnh bá hình ảnh của mình? Tôi muốn nhắn nhủ rằng Việt Nam ta còn nhiều khó khăn.

Minh Hiền

Thu Thảo

Bạn đừng dùng tiền để giới hạn suy nghĩ của mình và không biết trân trọng những đóng góp của người khác. Tiền này là tiền mồ hôi nước mắt của doanh nhân Lê Phước Vũ, không phải tiền của nhà nước, tiền thuế của dân mà bạn chỉ trích. Thay vì cám ơn và trân trọng, bạn có những suy nghĩ tiêu cực, thật đáng tiếc. Nếu như bạn có hoàn cảnh như Nick, bạn sẽ như thế nào? Mà bạn xem Nick là kết quả của hiệu ứng truyền thông? Truyền thông có thể giúp một người có năng lực tỏa sáng và đem lại hiệu ứng lan tỏa sự tích cực đó đến với tất cả mọi người, giúp cho con người có thể sống tốt đẹp hơn, chứ không thể biến một hòn đá vô tri thành viên kim cương được bạn ạ. Cám ơn doanh nhân Lê Phước Vũ đã đưa Nick đến Việt Nam. Cám ơn Nick, thiên sứ của những điều tốt đẹp, anh đã giúp cho người dân Việt Nam có thêm niềm tin yêu vào cuộc sống này.

Minh Hiền

Lê Hoàng

Trước khi Nick đến Việt Nam có bao nhiêu người biết Nick là ai? Truyền thông đã làm được một việc rất tốt là cho cả nước Việt Nam này biết Nick là ai rồi. Còn ở Việt Nam có bao nhiêu người giống như Nick, họ cũng nỗ lực phấn đấu để vươn lên vượt qua khuyết tật của bản thân, họ cũng được ca ngợi rồi đấy chứ nhưng có ai để ý đến họ đâu? Có ai ủng hộ họ đâu? Đằng này mời một người ở nước khác với số chi phí bỏ ra khổng lồ để chỉ nói chuyện phiếm? Truyền thông thử mời Nguyễn Ngọc Ký, Nguyễn Công Hùng... nói chuyện xem nào? Tôi tin rằng những người đó cũng có khối chuyện để nói. Việt Nam mình còn nghèo, có bao nhiêu người nghèo đói cần được giúp đỡ, cần được chia sẻ mà những người bỏ tiền ra mời Nick có nghĩ đến không? Mời Nick đến nói chuyện là một điều tốt nhưng bỏ ra 32 tỉ để chỉ nói chuyện phiếm thôi thì có đáng không?

Minh Hiền

Công Tâm

Kể cả giới truyền thông, trào lưu giới trẻ Việt hiện nay là SÙNG NGOẠI, tôn thờ ngưỡng mộ những thần tượng xa vời một cách lố bịch, phải chăng tư tưởng sùng ngoại đã lấn át lòng tự tôn dân tộc? Lỗi này thuộc về ngành Giáo dục, giới VĂN HOÁ, TRUYỀN THÔNG...và nhiều ngành liên quan đã mải kinh doanh mà quên trách nhiệm xã hội, với thế hệ tương lai.

Minh Hiền

Trần Anh Tuấn

Mình thấy tác giả bài này nói rất có lý, Việt nam mình có rất nhiều gương mặt sáng giá khác gì nick đâu. Nhưng có lẽ anh Nick là người nổi tiếng hơn nên mọi người mới chỉ biết có mình anh ấy.

Minh Hiền

Anh Ng

Mình không biết bạn có coi chương trình tối qua (cũng như các buổi thuyết trình của Nick ở những nơi khác, nước khác trước đây) không? Những người khuyết tật, bản thân họ bộc lộ rõ họ đã được tác động rất nhiều khi nghe Nick thuyết trình. Họ không thấy chạnh lòng như bạn thấy giùm họ đâu, nhưng cảm thấy được khích lệ, được đồng cảm. Với những tác động tích cực này mình nghĩ hoàn toàn xứng đáng với những gì THS bỏ ra.

Minh Hiền

PVDH

Thời gian qua, truyền thông đã đăng tải nhiều thông tin về việc Nick đến nước ta. Do đó, tối qua tôi đã theo dõi phần truyền hình trực tiếp cuộc giao lưu của Nick và sau đó là phần trao quà của HSG cho 34 tấm gương của người khuyết tật và của các nhà hảo tâm Việt Nam. Tôi chỉ biết HSG bỏ ra gần 32 tỷ cho chuyến đi này của Nick sau khi đọc bài này của nhà báo Phan Anh. Phan Anh tỏ ý tiếc với số tiền 32 tỷ ấy. Vâng, đó là một số tiền rất lớn, có lẽ bán cả gia tài của tôi đi cũng không được bằng như thế. Nhưng nếu lấy số tiền ấy để chia cho - ví dụ - 50.000 người khuyết tật VN được xem, nghe và biết đến Nick qua chuyến thăm nước ta này của Nick, thì mỗi người sẽ được chỉ 640.000 đồng mà thôi. 640.000 đồng ấy liệu có giúp thay đổi cuộc đời họ được không? Theo tôi hay những điều mà họ thâu nhận được qua các câu chuyện của Nick đáng giá hơn rất nhiều so với số tiền ấy. Tôi chưa tính đến tác động mà Nick đã tạo ra đối với những người không khuyết tật. Tôi biết ở nước ta có rất nhiều người khuyết tật tài giỏi không kém gì Nick, đặc biệt là khi so sánh những điều kiện sống của họ với của Nick. Nhưng liệu đã có ai có thể tạo ra một hiệu ứng truyền thông mạnh mẽ như Nick được không? Đã có ai truyền cảm hứng, động viên sự vươn lên được như Nick chưa? Có thể sau sự kiện này của Nick, sẽ xuất hiện những nhà hùng biện khuyết tật làm được những điều như Nick đã làm, tôi hy vọng vậy, nhưng giờ phút này thì chưa. Vậy thì số tiền HSG bỏ ra để đưa Nick đến nước ta có là lãng phí không? Xin thưa rằng KHÔNG.

Minh Hiền

Le Son

Tác giả phân tích ở trên có cái lý, song tác giả mới nhìn một chiều giá trị bỏ ra là 32 tỷ. Đúng là con số không hề nhỏ nhưng tác giả chưa đánh giá được cái ãnh hưởng của Nick tới nhiều người mà đây là cái giá trị vô hình, đôi khi không thể tính bằng tiền được. Phải thừa nhận rằng Nick là một con người đặc biệt phi thường, Cái phi thường này thì VN cũng có người làm được một số, nhưng quan trọng hơn là tầm ảnh hưởng và sức thuyết phục của Nick với cộng đồng. Tôi biết Nick không phải lần này tới VN mà đã biết về Níck từ Úc. Tại Úc, anh ấy đã truyền cảm hứng cho nhiều nơi trên đất Úc tại các trường học. Qua diễn thuyết của anh, phải nói là đã ảnh hưởng và thay đổi rất lớn về suy nghỉ cho hàng triệu người theo dõi trực tiếp cũng như qua màn ảnh. Anh đã đem lại hạnh phúc cho nhiều người mà không phải ai cũng có khả năng làm được. Việc đắt hay rẻ còn tùy theo cảm nhận của mỗi người, nhưng cái thu được chính là anh đã truyền lửa rất mạnh mẽ cho bao con người.

Minh Hiền

Phùng Khắc Sơn

Tôi hoàn toàn ủng hộ quan điểm của người viết bài này. Tôi thấy nhiều người trẻ bây giờ có khi bỏ cả Cha, Mẹ đang nằm trong bệnh viện để đi cổ vũ cho thần tượng, mà thần tượng đó chỉ làm ta tốn tiền, nhọc công...