Rung động yêu nhỏ nhoi

Google News

Người con gái đang lúc cô đơn bất tận trên đường đời, vấp ngã trước những viên sỏi nhỏ bỗng cảm thấy trái tim ấm rực.

Tình yêu đầu tiên của tôi bắt đầu từ sự rung động vì hình ảnh người đồng nghiệp đứng trước cửa công ty cẩn thận đội nón bảo hiểm cho mẹ mình. Nhìn người mẹ nhỏ bé đứng yên, nở nụ cười hiền hậu khi anh ấy sửa lại nón cho ngay thẳng trên đầu bà và thắt khóa một cách nhẹ nhàng, trái tim tôi thực sự rung lên, cảm động. Thật không gì đẹp bằng hình ảnh một người đàn ông chăm sóc cho mẹ mình. Nó vừa có cái gì rất mạnh mẽ, bao trùm, lớn lao, lại vừa dịu dàng, âu yếm và ngọt ngào. Tôi đã từng thấy hình ảnh những chàng trai chăm sóc vợ mình, người yêu của mình, con mình.
Nhưng tôi nghĩ rằng chẳng hình ảnh nào có thể làm trái tim người ta rung động bằng hình ảnh thể hiện tình yêu thương, ân cần, chăm sóc của con trai với mẹ mình. Trong hình ảnh đó, bạn có thể nhìn thấy bao nhiêu điều để mà suy ngẫm. Nó là cả quãng đường đời dài dằng dặc người đàn bà nhỏ bé kia đã mang vác những trách nhiệm nặng nề để lo lắng cho chồng, cho con. Những đứa con lớn lên lập tức ghi nhớ điều đó và những cử chỉ ân cần của người đàn ông đó dành cho mẹ mình phát xuất từ một tình yêu thương, lòng biết ơn và sự dịu dàng quá đỗi cảm động. Giây phút đó, tôi cảm thấy như mình đã phải lòng anh ấy.
 Ảnh minh họa.
Rồi một lần khác, trên một chuyến xe bus đi công tác xa. Một người đàn ông chưa quen biết ngồi cạnh bên tôi đột nhiên nhẹ nhàng cầm lấy chiếc kẹo mà tôi đang loay hoay bóc và dễ dàng xé nó ra giùm cho tôi. Không một lời nói nào. Chỉ là một cửa chỉ giúp đỡ nhỏ nhoi, thế mà nó làm trái tim tôi hụt một nhịp. Người con gái đang lúc cô đơn bất tận trên đường đời, có thể vượt qua mọi thử thách lớn lao, nhưng lại vấp ngã trước những viên sỏi nhỏ bỗng cảm thấy trái tim ấm rực khi có một ai đó nhìn thấy khó khăn nho nhỏ của mình và chìa tay ra giúp một cách bình yên và đơn giản. Để tôi thấy rằng, ừ, dù mình có tài ba đến đâu, có cam đảm đến đâu, có mạnh mẽ đến đâu, có lúc mình vẫn cần quá đi thôi một cử chỉ nho nhỏ như thế, để chứng tỏ rằng, bên mình có bàn tay mạnh mẽ hơn, ân cần hơn, vững chãi hơn, để mà được nũng nịu đặt chút lo toan, chút khó khăn, chút mệt nhọc của mình vào bàn tay người ấy, và tự mình được thư giãn, nghỉ ngơi, tận hưởng cảm giác bình yên nhẹ nhàng.
Rồi một lần khác nữa, khi tôi đã trở thành một người phụ nữ trưởng thành, có địa vị, có tiền bạc, có tài sản. Một người phụ nữ có thể ra lệnh cho hàng trăm người, nắm giữ quyền lợi vật chất của hàng trăm người. Ấy thế mà khi một người đàn ông xiết nhẹ bờ vai mình một cách vô tình, dù chỉ là xã giao thân mật, trái tim tôi cũng rung lên những nhịp thổn thức. Tôi cảm thấy mình còn bé nhỏ biết bao nhiêu, yếu đuối biết bao nhiêu và tôi cần cái vòng ôm bao bọc đó biết bao nhiêu.
Tại sao lại là “Một lần rung động”?. Có biết bao nhiêu rung động như thế, thoáng qua trên đường đời của những người phụ nữ cô đơn và để lại những tiếng vọng ấm áp dịu dàng. Dù có khi sau này, trên đường đời, tôi mãi mãi không bao giờ gặp lại những người đàn ông đó. Tôi chỉ nhìn thấy họ từ xa, quan sát họ từ xa và biết rằng ngay cả với họ, những rung động của tôi không bao giờ chạm tới, cảm nhận được. Thế nhưng, với tôi, những rung động đó mang ý nghĩa đẹp lạ kỳ. Nó mách bảo tôi rằng: trái tim tôi đang thức, đang sống và đang còn chờ đợi những yêu thương.
Theo Phụ Nữ Online

Bình luận(0)