|
Ảnh minh họa. |
Chồng tôi tên Hoàn, làm nhân viên kiểm toán cho một tập đoàn kinh tế lớn, còn tôi làm ở một công ty truyền thông. Vợ chồng tôi mới cưới nhau được hai năm và vẫn đang “kế hoạch” chưa sinh con để còn tập trung làm kinh tế.
Tôi quen chồng trong một buổi sinh nhật của Vân, cô bạn thân làm cùng công ty. Chồng tôi là em họ của cô bạn đó, anh có mặt tại sinh nhật chị họ mình một cách hoàn toàn tình cờ vì máy tính của Vân bị hỏng, cô gọi nhờ Hoàn đến sửa máy từ trước đó cả tuần nhưng anh bận và ghé đến nhà Vân đúng ngày sinh nhật chị họ mình.
Nhìn vẻ đẹp trai rất phong trần lãng tử của Hoàn nhưng đôi mắt lại có vẻ gì đó rất u uẩn, tôi như bị hút hồn. Tan tiệc sinh nhật đã khá muộn, Vân ngỏ lời nhờ Hoàn đưa tôi về nhà vì đường khuya vắng sợ không an toàn, Hoàn nhận lời và tận tình đưa tôi vào đến tận cửa nhà. Câu chuyện dọc đường đi khiến chúng tôi bớt đi khoảng cách của những người xa lạ, tôi đánh bạo xin số điện thoại của Hoàn và anh vui vẻ đọc cho tôi, còn hẹn khi nào rảnh sẽ mời tôi đi uống cà phê.
Những cuộc chuyện trò qua lại, những cuộc đi chơi dã ngoại càng làm cho tôi và Hoàn hiểu nhau hơn, rồi anh ngỏ lời yêu tôi khi chúng tôi quen nhau được gần 6 tháng. Biết tin ấy, Vân vui lắm nhưng cũng không quên “cảnh báo” tôi rằng, Vân có nghe loáng thoáng Hoàn vừa chia tay người yêu trước sinh nhật Vân có mấy ngày, và đó là mối tình đầu kéo dài suốt 8 năm của Hoàn.
Ngập tràn trong tình yêu với Hoàn, tôi cũng chẳng băn khoăn lắm đến lời cảnh báo của Vân và nghĩ rằng đó là chuyện đã qua, chuyện của quá khứ, còn tôi mới là hiện tại hạnh phúc của Hoàn.
Đám cưới của chúng tôi diễn ra sau đó gần một năm và cuộc sống của vợ chồng tôi không có gì đáng chê trách cho đến một ngày tôi phát hiện ra sự thật cay đắng ngay trong chiếc nhẫn cưới mà chồng tôi đeo trên tay.
Hôm đó Hoàn ngồi đóng lại mấy cái giá để kê chậu hoa, chẳng biết mải cưa đục thế nào, anh để cái cưa cắt môt đường dài ở ngón tay áp úp. Thấy chồng máu chảy đầm đìa, tôi vội vàng lấy cái khăn quấn chặt ngón tay bị thương của anh rồi đưa chồng tới bệnh viện để khâu.
Khi anh y tá yêu cầu Hoàn tháo chiếc nhẫn khỏi tay để khâu vết thương, tôi thấy anh hơi ngần ngại nhưng cũng tháo nhẫn ra và định cất vào túi. Thấy vậy tôi giật lấy bảo để đem đi rửa vì chiếc nhẫn dính đầy máu.
Sau khi rửa sạch sẽ chiếc nhẫn cưới, tôi vô tình nhìn thấy dòng chữ và số khắc trong lòng chiếc nhẫn. Một chữ T khá lớn cùng hàng số ghi như ngày tháng năm sinh của một ai đó.
Thấy những ký tự ấy, tôi choáng váng vô cùng vì chính tôi và chồng đi chọn nhẫn, chính tôi đeo nó vào tay anh trong ngày cưới, hai chiếc nhẫn giống hệt nhau và không có bất kỳ chữ hay số nào chạm khắc trong đó cả.
Cố gắng trấn tĩnh, tôi gọi cho Vân, cô bảo người yêu cũ của anh tên là Thanh, ngày tháng sinh của Thanh thì Vân không biết, nhưng năm sinh thì chính xác vì Hoàn và Thanh yêu nhau quá lâu, Hoàn đã nhiều lần đưa Thanh về gia đình nên Vân cũng không mấy xa lạ với “chị dâu hụt” này. Vân còn bảo rằng hình như suốt thời gian qua họ vẫn gặp nhau nhưng không dám nói cho tôi biết, sợ tôi buồn.
Tôi phải làm thế nào bây giờ khi rất yêu chồng, tôi muốn hỏi anh về chuyện này và làm cho ra ngô ra khoai về những dòng chữ khắc trong chiếc nhẫn kia, nhưng tôi lại sợ? Xin hãy cho tôi một lời khuyên.