Tôi là con gái, tôi khá hiền lành và nhút nhát thế nên mới bị người ta lừa gạt. Bởi thế tôi đã bị người yêu hơn 3 năm phản bội ngay khi hay tin tôi có bầu.. Lúc đó tôi đã vô cùng hoang mang khi phát hiện mình mang bầu và càng hoang mang hơn khi người yêu bỏ trốn mất dạng ngay khi hay tin.
Tôi sinh ra ở vùng quê nghèo, chính vì cái cảnh nghèo khó nên tôi cố gắng phấn đấu nhiều lắm trong học tập. Tôi chăm chỉ học tập nên không hề để ý ai cả. Cho đến ngày tôi học năm 2 thì tôi mới bắt đầu quen anh. Được nghe anh là chàng trai công tử đào hoa, không thật lòng. Nhưng khi ấy tôi ngây thơ nào có biết gì, vẫn một mực tin tưởng anh, yêu thương anh. Trao cho anh sự trong trắng của mình.
Tình yêu ấy kéo dài đến tận 3 năm trời dù chưa từng gặp gia đình anh, cũng không hề công khai mối quan hệ của mình. Ấy vậy mà tôi vẫn tin tưởng anh hết lòng đến thế. Cho đến ngày tôi vừa nhận bằng tốt nghiệp, đang bơ vơ tìm việc. Vừa chán nản và vừa mệt mỏi, tôi và anh lại tìm đến nhau. Cũng do chủ quan nên tôi đã dính bầu lần đó. Khi tôi hoang mang nhất tôi bèn nhắn tin thông báo cho anh. Rồi cũng chính từ đó anh lặn mất tăm không còn hình dạng trong cuộc đời tôi thêm nữa.
|
(Ảnh minh họa) |
Đau đớn tưởng trừng sẽ kéo dài vô tận không có lối thoát ấy thì đùng một cái anh chàng công nhân ở cùng xóm trọ tôi chẳng hiểu từ đâu mà hay chuyện. Anh ngỏ lời muốn cưới tôi làm vợ vì thầm thương tôi từ đã lâu. Tôi nhìn anh như không tin vào những gì mình nghe được. Thật sự anh ấy cũng không xấu, cũng không đến nỗi nào. Chỉ có điều anh ấy là công nhân, chắc chắn bố mẹ tôi sẽ buồn lắm vì tôi học đại học tử tế đàng hoàng. Cả gia đình chỉ có trông chờ vào sự đổi đời của cô con gái để nhờ cậy mà tôi lại lấy 1 chàng công nhân thì chẳng khác nào dội gáo nước lạnh vào mặt bố mẹ lúc này.
Tôi buồn quá nhưng rồi đành nhắm mắt lên xe hoa với anh ấy. Tôi không thể đi phá thai, càng không thể để tiếng chưa chồng mà chửa, cái tiếng chửa hoang ở quê tôi nó ghê gớm lắm. Tặc lưỡi đồng ý cưới cho xong, đằng nào sau đó cũng lên thủ đô sống chứ chẳng sống ở quê nên tôi cũng không sợ bị phát hiện.
Đám cưới diễn ra ngay sau đó chỉ 1 tháng vì sợ bụng bầu bị lộ tẩy. Đám cưới diễn ra hạnh phúc và được chuẩn bị khá cẩn thận dù thời gian có gấp gáp.. Tôi cũng cảm thấy mình có chút ít may mắn khi nhận được sự quan tâm của anh chồng công nhân và gia đình nhà trai..
Cưới xong tôi cùng anh công nhân về chung 1 nhà, vẫn ở lại khu nhà trọ nhỏ đó nhưng không phải hai mà là một phòng. Chúng tôi sống cũng hòa thuận. Dù là tôi đang mang bầu không phải con anh nhưng chồng tôi chăm sóc tôi rất tốt, anh đối tốt với mẹ con tôi nhiều nên càng ngày tôi càng cảm mến tấm lòng của anh rồi dần dần yêu anh lúc nào không hay.
Sau đó tôi sinh 1 cậu con trai, anh quý thằng bé lắm coi nó như con mình vậy. Người ngoài chắc chắn sẽ không ai có thể ngờ được rằng chồng tôi lại không phải cha của thằng bé. Tôi cứ nghĩ thôi thì mình cứ an phận sống 1 cuộc sống bình thường như thế cũng đã may mắn lắm rồi.
Nhưng ai mà ngờ được 2 năm sau ngày cưới, khi ấy con trai tôi đã hơn 1 tuổi và tôi vừa mới mang bụng bầu con của chồng cùng mình được 3 tháng thì chồng tôi đứng thầu mua lại lô đất vài chục ngàn mét Chỉ tưởng tượng vài chục ngàn mét số tiền phải khủng khiếp đến cỡ nào. Tôi nhìn chồng tròn dẹp mắt nhìn như không tin vào sự thật. Là anh cướp của ngân hàng sao mà nhiều tiền đến vậy, hay anh buôn bán thuốc phiện rồi cả tỷ ý nghĩ xấu qua đầu tôi lúc đó cứ lảng vảng. Chắc chồng đoán được tôi thắc mắc về số tiền của mình có được nên anh vội thanh minh:
- Trước chồng từng đầu tư cổ phần vào 1 công ty con vợ à, sau này nó phát triển và thu lại lợi nhuận khủng khiếp. Chồng là 1 trong 3 người góp vốn nhiều nhất, lúc đầu không quan tâm đến nó nên chồng vẫn cứ làm công nhân. Nhưng giờ vợ chuẩn bị có thêm em bé cho chồng rồi, vợ chồng mình không thể sống chật hẹp mãi được. Chồng bán 1 chút cổ phần của mình để mua lại 1 căn biệt thự rồi mua lại lô đất này kinh doanh bất động sản. Vợ thấy có hợp lý không?
- Hả, chồng hỏi vợ sao, vợ có biết gì đâu.
Sự thật chồng có nói tôi cũng đâu có hiểu, nghe anh nói tôi đã choáng váng đầu óc rồi, chưa kể anh tuôn cho 1 tràng rồi lại còn chốt lại hỏi tôi 1 câu như thế khiến tôi choáng váng vô cùng. Tôi thật sự không biết mình nên thể hiện sao với niềm vui này nữa. Quả thực tôi quá hạnh phúc chỉ vì 1 lần nhắm mắt lấy chồng công nhân, ai có thể ngờ cuộc đời tôi lại có thể sang 1 trang mới đầy hạnh phúc đến thế. Cũng có thể do may mắn, tôi thầm cảm ơn ông trời cho tôi 1 người chồng vừa tài giỏi, vừa thật lòng yêu thương mình và có một gia đình hạnh phúc như hiện tại.