Em trai tôi mới đưa người yêu về ra mắt gia đình vào tuần trước. Nhưng thú thật, tôi chả có ấn tượng tốt đẹp về em dâu tương lai. Em tôi thì cứ khen người yêu tới tấp, còn bảo tôi khó tính, khắt khe, để bụng này nọ. Nhưng thử hỏi đặt vào vị trí của tôi, nếu tôi không "cao tay" ra chiêu trước, liệu sau này có sống yên với cô em dâu tai quái này không?
Chẳng là tôi tôn thờ chủ nghĩa độc thân nên đã 35 tuổi vẫn chưa lấy chồng. Với tôi, cuộc sống, hạnh phúc của mình phải do chính mình nắm giữ và tạo lập. Tôi cũng không muốn bị vướng bận chuyện con cái, gia đình mà không tập trung phát triển sự nghiệp được. Trong nhà, bố mẹ cũng ủng hộ tư tưởng này của tôi và không bao giờ ép buộc, hối thúc tôi chuyện chồng con.
Thế mà cô em dâu tương lai ngay lần đầu gặp mặt đã bĩu môi chê tôi: "Thế chị định sống độc thân làm bà cô trọn đời à?". Tôi cười, cho qua. Dù sao cô ta cũng là khách trong nhà. Tới bữa cơm, cô giúp việc bưng thức ăn lên (thức ăn do mẹ và tôi nấu) thì cô ta lại õng ẹo: "Ối dào, mấy món đơn giản thế này, con vào bếp một tí là xong ngay". Rồi quay sang nói kiểu nửa đùa nửa thật với tôi: "Cứ tưởng chị từng này tuổi thì nấu ăn phải khéo léo lắm, ngờ đâu chỉ có thế. Thế này phải lấy chồng đi thì mới nâng cao tay nghề được".
Tôi sững người. Bố mẹ tôi cũng kinh ngạc, không nghĩ cô ta lại nói năng "bá đạo" đến thế. Em trai tôi cười ha ha, giải thích là tính người yêu thẳng lắm, nghĩ gì nói đó nên mong cả nhà đừng giận. Ừ, tôi cũng chả thèm giận.
Nhưng đến cuối buổi nói chuyện, cô em dâu tương lai lại hỏi ngay bố mẹ tôi: "Sau này cưới rồi, con và anh H sẽ chăm sóc bố mẹ nên sẽ ở nhà này. Vậy chị L thì ở đâu ạ?".
Tôi nói luôn: "Đây là nhà chị em ạ. Căn nhà, mảnh đất đều do chị mua, sau chị sẽ sống với bố mẹ ở đây. Nên nếu cưới, vợ chồng em chịu khó ra thuê nhà mà ở cho thoải mái nhé".
Cô ta nhìn tôi bằng ánh mắt nghi hoặc như để kiểm định lời tôi nói có đúng không? Và cậu em trai rất thật thà của tôi cũng đáp luôn: "Chị anh nói đúng đấy em ạ. Đây là nhà của chị ấy chứ không phải của bố mẹ đâu".
Ngay sau đó, sắc mặt cô ta thay đổi đến chóng vánh. Đêm đó, tôi còn nghe em trai kể bị người yêu giận đòi chia tay. Tôi nói ngay: "Thì cứ chia tay, kiểu người đào mỏ ấy thì tiếc nuối làm gì?". Nhưng tôi thấy em tôi yêu sâu đậm quá mà lại ngây thơ trong chuyện tình cảm. Tôi có nên "ra tay" giúp đỡ để em trai cắt đứt với cô người yêu hám tiền kia không?