Điều kiện gia đình tôi thua kém nhà chồng khá nhiều, lấy được anh coi như tôi trèo cao. Chính vì thế khi tôi về nhà chồng, bố mẹ đã lo liệu cho tôi khoản hồi môn hẳn 5 cây vàng để con gái đỡ xấu hổ với nhà chồng đồng thời để gia đình anh đỡ coi thường con dâu.
Trong lễ cưới, khi bố mẹ tôi lên trao vàng hồi môn cho con gái, nhận được tiếng khen ngợi từ những người xung quanh mà tôi cũng thấy hãnh diện.
Sáng đầu tiên làm dâu, tôi cố gắng dậy sớm nấu bữa sáng để ghi điểm với bố mẹ chồng. Sau khi ăn sáng xong, mẹ chồng gọi vợ chồng tôi lại nói chuyện. Những lời bà nói ra khiến tôi ngạc nhiên đến sững sờ:
“Theo mẹ thì hai đứa nên trả lại 5 cây vàng hồi môn cho ông bà bên kia, không nên lấy của ông bà. Hai đứa còn trẻ khỏe lại có công việc, có thể làm ra tiền bằng chính khả năng của mình. Ông bà bên kia có tuổi rồi, dưới con còn 2 đứa em nhỏ chưa học hành xong, lấy từng ấy tiền của bố mẹ là không đúng đâu con ạ”.
Tôi quá bất ngờ nên ngay lúc ấy không biết phải đáp lời mẹ chồng thế nào. Đến khi vào phòng riêng tôi mới hỏi chồng có nên làm theo đề nghị của mẹ không? Anh gật đầu bảo có rồi ngay hôm ấy chúng tôi mang vàng về trả cho bố mẹ tôi.
Bố mẹ tôi làm gì có tiền, ông bà phải rút hết khoản tiền 100 triệu tiết kiệm, đó là tất cả số tiền ông bà có để phòng bất trắc, đồng thời vay mượn khắp nơi mới lo đủ món hồi môn cho con gái. Lúc ấy tôi chẳng nghĩ ngợi gì cho bố mẹ, chỉ chăm chăm sợ mất mặt với nhà chồng. Đề nghị của mẹ chồng thật sự khiến tôi hổ thẹn vô cùng.
Bố mẹ tôi rất xúc động trước hành động của mẹ chồng và chồng tôi. Ông bà cứ tấm tắc khen tôi có được nhà chồng tốt, sống nhân hậu, không coi trọng tiền bạc. Tôi tất nhiên cũng vui mừng vì có người mẹ chồng tuyệt vời và người chồng có tâm. Nhưng nhà chồng càng tốt thì tôi càng thấy xấu hổ về mình. Điều tôi lo lắng là liệu sau chuyện này mẹ chồng có ấn tượng xấu về tôi không? Liệu bà có nghĩ tôi là đứa con vô tâm, ích kỷ, không biết thương bố mẹ? Tôi nên làm gì để được bà quý mến?