Vợ chồng tôi lấy nhau hơn 10 năm, có hai con đủ nếp và tẻ. Tôi làm nghề lái xe, vợ làm công nhân. Thu nhập của hai vợ chồng chỉ đủ chi tiêu và trả tiền thuê nhà.
Từ đầu năm đến nay, công việc của tôi liên tục gặp khó khăn. Thế mà vợ tôi tự nhiên có bầu, dù cô ấy đã đặt vòng tránh thai. Với thu nhập của hai vợ chồng, việc nuôi 4 miệng ăn còn khó, sao có thể nuôi thêm một đứa trẻ nữa.
Ngay lập tức, tôi bắt vợ bỏ con nhưng cô ấy không đồng ý. Vợ nói con đã lỡ có rồi, dù khó khăn mấy cũng phải nuôi, không bao giờ bỏ con. Nhiều tháng nay, vợ bầu bì khá lớn, không thể đi làm được, còn tôi bị mất việc, thu nhập của hai vợ chồng không có.
Vợ tôi phải đi vay tiền của Thúy - em gái vợ để chi tiêu sinh hoạt hằng ngày. Gia đình Thúy rất giàu, con cái lại chưa có, chắc em ấy viện trợ vợ chồng chị gái chứ chúng tôi biết lấy gì mà trả.
Ảnh minh họa.
Tuần trước, sau khi vợ tôi sinh xong, Thúy đã đến thăm và mua rất nhiều đồ tẩm bổ cho chị gái. Tôi vui lắm, trong lúc khó khăn có cô em vợ tốt bụng quá. Nếu không có em ấy giúp mấy tháng nay, vợ chồng tôi không biết phải làm sao nữa?
Hôm qua, bất ngờ Thúy đưa cho tôi 200 triệu và nói: “Vợ chồng em lấy nhau 7 năm nay mà không có con, lỗi do chồng. Chúng em muốn xin anh chị đứa con mới sinh về nuôi, để tuổi già lấy chỗ nương tựa. Em hứa sẽ chăm sóc con thật tốt”.
Tôi sốc thật sự, chuyện lớn thế này mà vợ không bàn bạc với chồng, tự ý sinh con rồi bây giờ mang con cho em gái. Con là giọt máu của tôi, đã sinh ra phải có trách nhiệm nuôi, dù đói khổ cũng phải chịu, sao có thể cho đi dễ dàng được.
Vợ nói 4 tháng nay, gia đình tôi đã vay Thúy gần 100 triệu rồi, bây giờ mà giữ con lại, không biết lấy gì mà sống nữa. Tôi đau đớn, không thể chấp nhận sự thật quá phũ phàng này.
* Tiêu đề bài viết đã được biên tập lại