27 tuổi tôi mới đến duyên đến số. Trước đó, tôi cũng đã yêu hai người nhưng đều không thành. Người yêu đầu tôi yêu từ năm thứ nhất đại học. Nhưng mới yêu được 1 tháng, anh ta đã dẫn tôi vào những quán café tối om, rồi sờ soạng, ép tôi hôn hít anh ta. Tôi sợ hãi nên “ù té quyền”.
Đến người yêu thứ 2, yêu chừng 3 tháng, anh ta nói thẳng là muốn “thử hàng”, tôi từ chối thì anh ta nói tôi không hiện đại, không yêu anh ta. Tình lại tan. Có lẽ tôi chột dạ nên nhìn đàn ông vô cùng cảnh giác, vì thế mùa xuân cứ trôi qua vùn vụt. Tôi quen Trung - chồng tôi qua lời giới thiệu của bà cô họ. Anh ấy hơn tôi 5 tuổi, là tiến sĩ, khá chững chạc, đạo mạo. Bà cô cho biết, anh ấy làm giảng viên đại học, vùi đầu vào học hành, nghiên cứu nên cũng chậm chạp hôn nhân.
Cũng đến tuổi kết hôn nên hai bên “lườm nhau” ưng ý, hò hẹn nhau vài lần rồi đi đến kết hôn. Trung cư xử rất lịch sự, nhã nhặn, suốt 6 tháng tìm hiểu, yêu nhau, anh ấy chỉ hôn tôi vài lần, dù tôi cũng không cố chấp giữ gìn nhưng anh ấy luôn tôn trọng tôi. Vì thế, tôi càng cảm thấy yêu thương, tin cậy anh.
Đám cưới diễn ra trong sự vui mừng của hai họ, đêm tân hôn cũng nhẹ nhàng, ở trong ngưỡng tôi có thể chịu đựng được, không hề mãnh liệt đến mức sáng hôm sau "không xuống được giường" như nhiều sách vở miêu tả. Tôi cũng nhận thấy là ham muốn của chồng tôi không cao. Anh ấy “khởi động” cho tôi chu đáo nhưng “lâm trận” khá nhanh, sau đó, anh ấy cũng không đòi hỏi gì thêm.
Tuy nhiên, khi chúng tôi đi nghỉ tuần trăng mật thì mọi việc lại khiến tôi sốc. Ngay tối ở khách sạn, dưới ánh nến, hoa hồng, kèm sâm panh vô cùng lãng mạn, chồng tôi lôi một cái đĩa trong vali và hí hởn cho vào đầu đĩa có sẵn ở khách sạn. Đến lúc đó tôi mới để ý, khách sạn có chiếc ti vi khá lớn, để ngay cuối giường.
Tôi choáng váng khi ập vào mặt tôi là hình ảnh trần trụi của một cặp đôi, đang hì hục cấy cầy hết sức bạo liệt. Chồng tôi vô cùng phấn khích, kéo tôi vào cuộc. Và khác hẳn với sự nhẹ nhàng trong đêm tân hôn ở nhà, anh ấy hành động vô cùng sỗ sàng, miệng cũng nói nhưng câu khiến tôi xấu hổ hết sức.
Tôi đờ đẫn, cố gắng từ chối chồng thì anh ấy càng tấn công tôi, yêu cầu tôi thực hiện nhiều tư thế. La hét bất thành, tôi đành mặc kệ chồng tôi “bài bố”. Qua nước mắt, nhìn lén nhìn lên gương mặt phấn khích của chồng đang nhìn màn hình và hành động với tôi như cái máy, tôi cảm thấy chồng thật xa lạ.
Cuốn phim kéo dài gần 1h đồng hồ, cũng là gần 1h tôi bị dày vò. Khắp người tôi chỗ nào cũng đau đớn và không khó thấy các vết bầm ở tay, ngực. Ngay sau đó, chồng tôi có vẻ tỉnh táo lại, xin lỗi tôi. Anh ấy thú nhận, lúc “lâm trận”, anh ấy phải xem phim sex mới có sức “chiến đấu”. Nếu không xem, anh ấy không tìm thấy hứng thú.
Tuy tôi chưa có kinh nghiệm giường chiếu nhưng cũng không phải đến mức cổ hủ. Thấy chồng tâm sự như vậy, tôi cũng không đến mức khinh ghét, bài xích chồng. Tôi cũng đã thử cùng anh ấy xem phim để cùng tạo cảm hứng. Nhưng thú thực xem mấy phim đó tôi chỉ cảm thấy “ghê ghê”, tụt hết cả cảm xúc. Và thế là trong suốt tuần trăng mật, chúng tôi luôn trong cảnh, chồng tôi chìm đắm vào cảnh phim, vừa xem vừa “làm” như cái máy, còn tôi bên dưới lãnh lẽo, khô héo cảm xúc.
Tôi những tưởng sau khi về nhà, anh ấy lại quay trở lại vẻ đạo mạo mọi khi. Nhưng tôi đã nhầm. Chồng tôi liên tục tìm cảm hứng giường chiếu bắng cách xem phim nóng. Anh ấy có hẳn một ngăn tủ chứa nhiều đĩa và những ổ USB lưu giữ phim đen. Tôi đã thử dằn dỗi, yêu cầu chồng bỏ phim thì chồng tôi cũng nghe lời. Nhưng sau đó hoặc là cả tuần anh ấy không động chạm đến tôi hoặc có động chạm cũng vô cùng miễn cưỡng. Tôi khuyên anh ấy đi khám bác sĩ tâm lý thì chúng tôi cãi nhau kịch liệt. Lần đầu tiên, anh ấy chê tôi “khô như củi” và “suy nghĩ cổ hủ”, anh ấy hoàn toàn bình thường.
Tôi thực sự đau đớn. Càng ngày tôi có cảm giác chồng tôi yêu chính mấy bộ phim hoặc anh ấy tưởng tượng mình đang quan hệ với mấy cô gái trong phim đó, còn tôi chỉ là “đạo cụ”, là con búp bê tình dục mà thôi.
Tôi phải làm sao khi chúng tôi mới cưới nhau được 5 tháng?