Tôi có hai đứa con gái, một cháu sống ở TP.HCM và một cháu đã định cư bên Đức. Các cháu đều đã có gia đình riêng, do đó chỉ hai vợ chồng tôi sống cùng nhau ngoài Hà Nội nên cũng thấy cô đơn.
|
Bác sĩ về hưu rơi vào lưới tình của osin, giờ muốn thoát cũng không xong. Ảnh minh họa |
Nhiều lần, các con muốn chúng tôi chuyển vào TP.HCM sống gần con, đặc biệt là vợ tôi bị huyết áp cao nên bà ấy cũng có vẻ ưng thuận. Và rồi để tránh những mùa đông lạnh giá miền Bắc, chúng tôi quyết định di cư vào Nam ở gần con đã được hơn 1 năm nay.
Khi vào TP.HCM, để vợ chồng tôi nhàn hơn, con gái út thuê hẳn một giúp việc về đỡ đần vợ tôi. Công việc hàng ngày của vợ tôi không phải làm gì ngoài tưới hoa, chăm cây và đi tập dưỡng sinh. Cơm nước, chợ búa có ôsin lo cả. Dường như vợ tôi cũng rất quý cô giúp việc này, vì cô ấy hiền lành chịu khó và 2 người cũng có vẻ... hợp chuyện. Được biết, cô ấy có cậu con trai lớn đang học Đại học Vinh, rất ngoan và hiếu thảo với mẹ.
Từ tháng 4 năm nay, vợ tôi bị cơn tai biến nhẹ. Từ đó, các con muốn tôi nghỉ việc làm thêm bênh viện tư khác trong này, ở hẳn nhà để chăm sóc vợ cũng như có thời gian thư thả. Hơn 40 năm đi làm vậy đã là quá đủ rồi, bởi tôi đi làm cũng chỉ để không thấy mình thừa thãi và cảm thấy mình già mà thôi. Hơn nữa tôi đành đồng ý, bởi sợ vợ ở nhà một mình với osin sẽ buồn.
Tôi ở nhà nhưng cũng không vì thế mà ngơi tay, khi thì khám giúp các cháu nhỏ hàng xóm, khi thì thăm nom cho những ông bạn cũng tuổi hưu như tôi nơi khu phố. Cuộc sống vợ chồng già cũng vì thế mà rất vui vẻ. Vợ tôi thấy chồng nghỉ hưu hẳn cũng vui hơn, nhờ đó sức khỏe bà ấy cũng tốt hơn.
Tuy nhiên, do thể trạng tôi còn khá tráng kiện và vẫn có nhu cầu chuyện vợ chồng, nhưng vợ tôi thì không thể nữa nên hai chúng tôi đã không sinh hoạt từ cách đây 3 năm. Thế rồi, một lần vợ tôi đi họp lớp 40 năm ngày ra trường. Tôi ủng hộ vợ tôi đi gặp bạn bè cho khuây khỏa, còn tôi thì ở nhà một mình xem ti vi nên lần đầu tiên trò chuyện với cô osin.
Hôm ấy, cô giúp việc như thường ngày lau dọn bếp núc. Cô ấy thấy tôi ngồi xem tivi nên hỏi tôi muốn ăn gì cho bữa trưa. Tôi bảo ăn gì cũng được, bởi tôi không quá câu nệ chuyện ăn uống. Hơn nữa, dù giúp việc nhà tôi khá lâu nhưng tôi cũng không hay nói chuyện với cô ấy. Nếu có, chỉ là vài câu chào hỏi xã giao những khi chạm mặt.
Nhưng hôm nay nhà chỉ có 2 người, tôi hỏi chuyện con trai của cô ấy cũng như hỏi kỹ hơn hoàn cảnh quê nhà. Như bon miệng và có người tâm sự, cô ấy nói do chồng mất sớm nên đi vào đây làm việc cũng có “nhân tình” đang làm thợ xây ở bên ngoài, gọi là để bù đắp nỗi buồn. Hóa ra, thi thoảng cô xin phép ra ngoài có việc riêng là chuyện này.
Tôi vốn là bác sĩ nên khi nghe cô ấy tâm sự, tôi cũng thấy bình thường bởi chuyện sinh lý con người là nhu cầu có thực và tôi cũng đang có nhu cầu nhưng không hề có đối tác. Nói chuyện được lúc lâu, tôi thấy mình bắt đầu khó chịu khi bản thân vốn cũng bị bỏ đói lâu ngày. Tôi chủ động hỏi cô ấy là có thể vui vẻ được không và rất bất ngờ cô ấy đồng ý và nói rằng, tôi được cô ấy thầm thương trộm nhớ ngay từ ngày đầu về làm giúp việc.
Sau lần ấy, chúng tôi bắt đầu lén lút quan hệ từ đó. Khi thì ở nhà, khi thì đi nhà nghỉ. Đến nay đã 6 tháng trôi qua, tôi như kẻ "ăn quen" nên dù muốn chấm dứt cũng khó vì lần nào cũng ham muốn dâng trào và vì lén lút nên lại càng ham muốn. Nhưng tôi sợ các con mình biết thì sẽ mất mặt lắm, hơn nữa lại làm cái chuyện ăn vụng ngay trước mặt vợ khiến tôi cũng rất áy náy.
Chính vì vậy, tôi muốn dừng lại nhưng cô ấy ngày càng lấn tới và chẳng muốn dừng. Không nhưng vậy, viện lí do con sắp ra trường cần tiền xin việc nên cô ấy còn đòi tôi trả thêm lương "làm thêm" 5 triệu đồng/tháng ngoài tiền công giúp việc con gái tôi đang trả hàng tháng. Thế là, cả tiền tôi đưa và tiền công giúp việc cũng cả chục triệu mỗi tháng. Có lần cô ấy nửa đùa nửa thật rằng, nếu không đưa cô ấy sẽ nói sự thật với vợ tôi là bị tôi dụ dỗ, ức hiếp.
Tôi sai là đã chủ động dụ dỗ cô ấy, nhưng đến giờ dứt ra cũng rất khó bởi đó là chuyện nhu cầu của cả hai. Gần đây, con trai cô ấy biết cô ấy đang đi lại với tôi, nó còn chủ động gọi điện trực tiếp, nhắn tin đòi tôi hỗ trợ xin việc làm khi ra trường và chuyển vào TP.HCM sống. Tôi thấy mẹ con cô ấy ngày càng thái quá, nhưng tôi lại đang rất khó khăn để chấm dứt hẳn mối quan hệ tơ vò này.
Ông bạn tôi biết chuyện đã mắng bảo tôi “già rồi còn chơi trò trống bỏi”. Tôi thấy mình thật sự đã sai, nhưng muốn gỡ ra cũng khó quá và khong biết nên làm sao. Tôi có nên khai thật với vợ mình và cho cô giúp việc thôi việc?