Theo cáo trạng của VKSND huyện L.N, tỉnh H.N, đêm 28/10, Nguyễn Hoàng Tùng (SN 1993, trú tại xã N.T, huyện L.N, tỉnh H.N) mang theo dao bầu tới nhà ông Trương Văn Hưng (trú thôn C, xã B.L, huyện L.N) có hành vi ăn trộm gà thì bị phát hiện, xảy ra xung đột, cuối cùng, chủ trại gà bị bắt.
Cụ thể, khi chủ nhà khống chế, trói lại để bàn giao cho công an, Tùng chống trả quyết liệt. Sau đó Tùng bị Hưng đâm vào vai, đùi dẫn đến tử vong.
Nạn nhân Hoàng Tùng là đối tượng trong diện theo dõi nghiện ma túy, đã từng có 1 tiền án, 2 tiền sự. Theo kết luận giám định nạn nhân tử vong do bị mất nhiều máu.
Ngay sau đó, ông Hưng đã bị bắt giữ để điều tra.
Căn cứ kết quả điều tra, VKS quyết định truy tố ông Trương Văn Hưng về tội Cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của người khác do vượt quá mức cần thiết khi bắt giữ người phạm tội theo khoản 3 Điều 136 BLHS năm 2015.
Ngày 2/11, TAND huyện L.N mở phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ án này. Chủ tọa phiên tòa là thẩm phán Trần Văn Hoạt. Đại diện VKSND, bà Tống Song Hương. Luật sư Trần Thu Huyền, đoàn luật sư tỉnh H.N, bào chữa cho bị cáo Hưng. Luật sư Nguyễn Thị Ngà, bảo vệ quyền lợi cho gia đình bị hại.
|
Đánh chết kẻ trộm sẽ vướng vòng lao lý (ảnh minh họa) |
VKS: Hành vi của bị cáo đã vượt quá mức cần thiết
Theo lời khai của bị cáo tại cơ quan điều tra, vào 2h ngày 29/10, Nguyễn Hoàng Tùng mang theo dao bầu, đột nhập vào trang trại của bị cáo để bắt trộm gà. Trong lúc Tùng đang chuyển gà ra khỏi trang trại thì bị Hưng phát hiện và bắt giữ. Trong khi dùng dao chống trả, Tùng bị Hưng đâm vào vai, đùi, sau đó tử vong vì mất nhiều máu.
Trong vụ án này, nạn nhân là người có lỗi trước khi đột nhập vào trang trại của bị cáo để lấy trộm tài sản là gà. Khi bị phát hiện quả tang, nạn nhân còn dùng hung khí nguy hiểm là dao để chống trả. Sau đó, bị cáo đã dùng dao tấn công lại Tùng. Tuy vết thương không vào chỗ hiểm nhưng nạn nhân tử vong do bị mất nhiều máu.
Với hành vi trên, bị cáo bị VKS truy tố về tội Cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của người khác do vượt quá mức cần thiết khi bắt giữ người phạm tội theo khoản 3 Điều 136 BLHS năm 2015 theo khoản 3 với khung hình phạt từ 1 đến 3 năm tù.
Do bị cáo có nhân thân tốt, không có tiền án, tiền sự, phạm tội lần đầu và bị hại là người có lỗi trước nên VKS đề nghị xử phạt bị cáo Hưng 12 tháng tù giam.
Bị cáo Hưng: Bị cáo chỉ tự bảo vệ bản thân mình
Bị cáo thừa nhận đã gây ra cái chết cho Tùng nhưng nếu vào thời điểm đó, bị cáo không làm như vậy thì rất có thể đã bị Tùng chém chết. Trước khi đột nhập vào trang trại của gia đình bị cáo, Tùng đã chủ động mang theo 1 con dao bầu. Khi bị bị cáo bắt quả tang đang trộm cắp, anh ta đã vung dao định chém tôi nhưng tôi tránh kịp. Đứng trước ranh giới giữa sự sống và cái chết, tôi buộc phải dùng dao để tự vệ. Nhưng do không muốn anh ta chết nên tôi chỉ tấn công vào vai, đùi, vì nghĩ rằng đó không phải là những vị trí trọng yếu trên cơ thể, không nguy hiểm tới tính mạng. Ai ngờ anh ta lại chết vì mất máu.
Bị cáo chỉ cố bảo vệ tài sản và tính mạng của mình, mong HĐXX xem xét.
Đại diện gia đình bị hại: Con tôi không hại được ai
Thưa quý tòa, tôi cho rằng bị cáo đang ngụy biện vì tôi biết rõ tình trạng sức khỏe của con trai mình. Vì Tùng mắc nghiện ma túy khá lâu nên sức khỏe yếu, có thể nói là “trói gà không chặt”, làm gì đủ sức để vung dao chém người? Chính vì thế tôi cho rằng phải truy tố bị cáo về tội Giết người mới chính xác.
Luật sư bào chữa cho bị cáo: Thân chủ của tôi buộc phải làm như vậy
Trước hết, việc bị hại mang theo dao bầu đột nhập vào trang trại của bị cáo vào lúc rạng sáng đã thể hiện ý đồ xấu. Khi bị bị cáo phát hiện hành vi phạm pháp quả tang (bắt trộm gà), bị hại còn dùng dao để chống trả quyết liệt. Trước tình thế đó, bị cáo chỉ còn cách là chống trả lại. Việc bị cáo dùng dao tấn công bị hại chỉ là hành động phòng vệ chính đáng. Nếu lúc đó bị cáo không làm như vậy thì rất có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng.
Do không có ý định giết người nên khi ra tay, bị cáo mới không tấn công vào khu vực trọng yếu của cơ thể. Tuy nhiên hành động của bị cáo lại dẫn đến hậu quả chết người. Và việc chết người này là nằm ngoài ý muốn chủ quan của bị cáo, vượt quá mức cần thiết khi bắt giữ người phạm tội nên mới phải chịu trách nhiệm hình sự về hành vi của mình.
Tôi đồng tình với quan điểm luận tội của đại diện VKS và mong HĐXX sẽ công tâm, ra một bản án đúng người, đúng tội, đúng pháp luật.
Luật sư bảo vệ gia đình bị hại: Hành vi của bị cáo là giết người
Việc người dân tức giận, đánh kẻ trộm là hành vi vi phạm pháp luật, có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự nếu việc đánh người gây ra hậu quả nghiêm trọng.
Nếu bắt quả tang bị hại đang trộm gà, bị cáo có thể làm điều gì đó để Tùng dừng hành vi đó lại là đủ. Ở đây, bị cáo có thể tước vũ khí của Tùng, thậm chí bắt giữ Tùng, sau đó thông báo cho cơ quan công an hoặc dẫn giải đến cơ quan có thẩm quyền để xử lý. Như vậy mới hoàn toàn đúng luật. Đằng này bị cáo lại dùng dao tấn công bị hại, gây ra thương tích. Từ thương tích này mới dẫn đến việc bị hại mất máu rồi tử vong. Khi dùng dao, bị cáo biết rõ khả năng sát thương của hung khí đó nhưng vẫn cố tình thực hiện. Điều đó cho thấy ngay trong ý thức của bị cáo đã có ý nghĩ muốn lấy mạng bị hại. Tuy bị hại có lỗi nhưng phạm lỗi gì sẽ bị trừng trị tội lỗi đó, bị cáo không có quyền “thay trời hành đạo”, lại càng không có quyền tước đoạt mạng sống của bị hại như thế.
Theo tôi, bị cáo đã phạm tội Giết người chứ không phải là tội Cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của người khác do vượt quá giới hạn phòng vệ chính đáng hoặc do vượt quá mức cần thiết khi bắt giữ người phạm tội như VKS đã quy kết.
Ngoài ra, tôi đề nghị HĐXX buộc bị cáo phải bồi thường cho gia đình bị hại 500 triệu đồng gồm tiền chi phí điều trị, tiền tổn thất tinh thần, mai táng phí…
HĐXX: Ranh giới rất mong manh
Căn cứ vào hồ sơ vụ án, căn cứ lời khai nhận tội của bị cáo, của các nhân chứng và diễn biến tranh tụng tại phiên tòa hôm nay, HĐXX nhận thấy việc VKS truy tố bị cáo Trương Văn Hưng về tội Cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của người khác do vượt quá giới hạn phòng vệ chính đáng hoặc do vượt quá mức cần thiết khi bắt giữ người phạm tội như VKS đã quy kết theo khoản 3 Điều 136 BLHS là hoàn toàn chính xác.
Khi bị hại đột nhập vào trang trại của bị cáo để trộm cắp tài sản, bị cáo có quyền bắt giữ, thông báo cho cơ quan chức năng nơi gần nhất hoặc dẫn giải người phạm tội với cơ quan công an để được xử lý theo quy định của pháp luật. Mọi hành vi xâm phạm đến tính mạng, sức khỏe của người có hành vi phạm tội đều trái pháp luật và sẽ bị xử lý tùy theo mức độ vi phạm. Trong vụ án này, thay vì tước vũ khí và bắt giữ bị hại, bị cáo lại dùng dao tấn công khiến bị hại bị thương nặng, sau đó chết vì mất máu cấp. Hành vi này đã vượt quá mức cần thiết khi bắt giữ người phạm tội, do vậy, bị cáo phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình.
Xét thấy bị cáo có nhân thân tốt, chưa có tiền án, tiền sự, lại thành khẩn khai báo, thể hiện sự ăn năn hối cải, bị hại là người có lỗi trước, áp dụng điểm e, s khoản 1 Điều 51, khoản 3 Điều 136 BLHS, HĐXX quyết định tuyên phạt bị cáo Trương Văn Hưng 12 tháng tù về tội Cố ý gây thương tích hoặc gây tổn hại cho sức khỏe của người khác do vượt quá giới hạn phòng vệ chính đáng hoặc do vượt quá mức cần thiết khi bắt giữ người phạm tội. Buộc bị cáo phải bồi thường cho gia đình bị hại 150 triệu đồng gồm chi phí điều trị, mai táng phí, tiền tổn thất tinh thần…
Bị cáo, gia đình bị hại có 15 ngày để kháng cáo bản án này, kể từ ngày hôm nay.