Bố thân mến,
Từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ con thôi bức xúc và tỏ ra khó chịu, bất hợp tác về việc bố bắt con phải đi học võ, phải giỏi các môn thể dục thể thao. Cho đến khi đọc được tin này trên báo, con mới thấy thấm thía và thầm cảm ơn sự nghiêm khắc đó của bố.
Chuyện là cách đây mấy hôm, Công an tỉnh Quảng Trị đã “triệt phá” một sới bạc khủng gồm 6 người (5 người chơi, 1 người cầm tiền) với tang vật là: 8 điện thoại, 2 xe máy, 1 ô tô và gần 200 triệu đồng.
|
Vị cán bộ phường Đông Giang (Quảng Trị) đánh bạc bị bắt, dẫn đến việc nhảy lầu trốn thoát nhưng không thành là một bài học "xương máu" cho nhiều người. Ảnh minh họa: Internet. |
Vụ việc đánh bạc sẽ không gây ầm ĩ nếu như một trong các con bạc được xác định là ông Nguyễn Xuân Dương, một cán bộ phường Đông Giang, TP.Đông Hà, tỉnh Quảng Trị.
Điều đáng chú ý nhất là chi tiết: Khi bị công an vây bắt, ông Dương cùng 2 người nữa nhảy từ tầng 3 xuống mái nhà bên cạnh để chạy thoát. Nhưng thật không may cho ông khi 1 người trốn thoát, 1 người bị thương nhẹ còn mình lại chấn thương nặng phải vào bệnh viện Trung ương Huế cấp cứu.
Con không cần quan tâm lý do của canh bạc này là gì vì thấy có nhiều ý kiến trái chiều. Nào là lương thấp quá phải “kiếm thêm thu nhập” bằng hình thức “tăng ca”, nào là vui chơi có thưởng mang tính chất giải trí,... Chỉ cần biết rằng, nếu trong trường hợp đó, ông Dương có sức khỏe tốt và được đào tạo kỹ thuật nhảy cao, nhảy xa một cách cẩn thận như con, thì hậu quả không đến nỗi nặng nề như vậy.
Với tư cách là một cán bộ phường, lo trăm công nghìn việc để đảm bảo cuộc sống cho người dân địa phương, nếu ông ấy thường xuyên vận động, nâng cao thể lực để có một sức khỏe tốt thì khi đối mặt với khó khăn, ông ấy sẽ dễ dàng vượt qua “thử thách”. Chắc chắn ông sẽ trở thành một cán bộ “văn võ song toàn”.
Tất nhiên, con không bao che cho hành động sai trái của nhóm người này. Đồng ý là họ làm sai sẽ phải chịu phạt theo quy định của pháp luật. Theo con được biết, họ sẽ bị truy tố trách nhiệm hình sự về tội Đánh bạc được quy định tại Điều 321 Bộ luật Hình sự 2015 với khung hình phạt từ 3 - 7 năm tù khi tiền và hiện vật đánh bạc có giá trị từ 50 triệu đồng trở lên. Ngoài ra, người đánh bạc còn bị phạt tiền từ 10 – 50 triệu đồng.
Thực ra, việc đánh bạc không giống trộm cắp, cướp giật tài sản. Bởi tiền và tài sản không tự nhiên sinh ra, cũng không tự nhiên mất đi mà nó chỉ chảy từ túi của người này sang túi người khác. Thế nhưng hậu quả của nó – tiền chảy từ túi mình đi mất là không nhỏ. Chưa kể đến trong trường hợp này, tiền mất, tật mang, danh dự, uy tín và sự nghiệp cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Những vụ đánh bạc xảy ra không ít ở một số địa phương. Đơn cử như ngày 23/3, tại xã Thạch Bàn (huyện Thạch Hà, tỉnh Hà Tĩnh) cũng xảy ra trường hợp trong số 4 con bạc, có một người là cán bộ của xã bị bắt vì tham gia đánh bạc. Tuy nhiên giá trị của vụ này “chỉ” khoảng 13 triệu đồng.
Khó có thể liệt kê cụ thể các vụ đánh bạc ở nhiều địa phương trên cả nước. Nếu không bị phát hiện, chúng ta vẫn sẽ không thể biết được những tình huống trớ trêu như con đã kể trên. Nói chung là: “Đen thôi, đỏ quên đi”.
Bố yên tâm, con chỉ kể vụ việc này với bố để chứng minh điều bố bắt con học ngày xưa là đúng đắn chứ không có ý định “vòng vo” gì vì nếu con có vui chơi giải trí bằng hình thức đỏ đen này, thứ nhất con không có nhiều tiền đến vậy, cùng lắm chỉ là phạt uống nước, cốc trà đá hay bữa cơm bụi là sang. Thứ hai, con có một đôi chân dẻo dai luôn có thể tiếp đất từ độ cao chục mét. Thứ ba, con chưa làm được chức vụ gì to tát nên sẽ không ê mặt khi bị lên báo.
Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, con vẫn phân vân về vụ việc của ông Dương, theo đúng “quy trình” truy tố trách nhiệm dạo gần đây thì trong vụ việc này, ông ấy đâu có lỗi, mà lỗi tại... bà chủ sới.
Con chỉ muốn nói nốt một điều, từ giờ bố bắt con học gì con cũng sẽ ngoan ngoãn tự giác học theo ý bố, vì bố quả là một người đàn ông có tầm nhìn xa trên hàng nghìn km.