Tôi yêu anh khi vừa tròn 15 tuổi, còn anh 25. Đó là khi anh vô tình gọi nhầm số. Dần dần, chúng tôi làm quen và hẹn gặp mặt. Lần đầu gặp anh, tôi bị hấp dẫn bởi vẻ ngoài từng trải và sự chín chắn.
Anh đứng đợi tôi với khuôn mặt khắc khổ, bụi bặm sau khi chạy xe hơn 100 km từ thành phố về quê tôi. Suốt 3 năm chúng tôi yêu xa vì tôi phải học phổ thông, còn anh vừa học vừa làm ở thành phố.
Năm 18 tuổi, tôi lên thành phố bắt đầu cuộc đời sinh viên và sai lầm cũng bắt đầu từ đó. Chúng tôi quyết định sống chung để tiết kiệm chi phí và một phần tôi cũng muốn bên anh sau 3 năm xa cách. Và chuyện gì đến cũng phải đến.
Tôi có thai. Tất nhiên tôi phá thai. Sau lần đó cơ thể tôi dần thay đổi, tôi tăng cân chóng mặt và bị cao huyết áp. Cũng từ đó, thái độ của anh thay đổi.
Tôi sợ mất anh, sợ tột độ. Tôi bắt anh đưa về ra mắt gia đình và chụp hình cưới để giữ chân anh. Khoảng thời gian đó, tôi phát hiện anh vẫn qua lại với người yêu cũ và làm quen nhiều cô gái khác.
Nhiều lần, tôi cắt tay tự tử hay bỏ đi trong đêm vì tuyệt vọng. Anh níu giữ tôi, thề thốt, khóc lóc rồi im lặng trầm tư sau khói thuốc và ly cà phê đắng. Tôi lại tin anh và bỏ qua hết lần này đến lần khác.
Sau 3 năm ép buộc cộng với năn nỉ, anh làm đám cưới với tôi. Gia đình chồng tôi rất sùng đạo. Tuy nhiên, anh không muốn tôi học đạo, anh nói tốn thời gian và đó chỉ là hình thức. Tôi đồng ý.
Anh nói rước dâu về nhà bác ở thành phố chứ không rước về nhà anh ở quê vì xa và vì không học đạo nên làm đám cưới không có ai đến. Tôi chấp nhận.
|
Ảnh minh họa. |
Ngày dạm ngõ chỉ có bà và bác của anh lên nói chuyện. Ngày cưới mới là lần đầu tiên xui gia 2 bên gặp mặt. Sau đám cưới, tôi bị chị chồng nói thẳng vào mặt trước dòng họ bên chồng rằng, tôi cưới chui vì không học đạo. Uất ức và buồn bã, tôi không biết mẹ mình sẽ ra sao khi nghe người ta nói con mình như vậy.
Nửa năm sau đám cưới, tôi mới được đăng ký kết hôn. Anh vẫn không muốn đưa tôi đi cùng khi gặp mặt bạn bè. Nhưng bất cứ khi nào nghe được lời nói không hay về anh, tôi lại bảo vệ chồng, sẵn sàng từ mặt họ.
Cách đây 2 tháng, tôi bắt gặp anh hẹn hò với người yêu cũ. Tôi đã nổi cơn điên và đập nát điện thoại của chồng. Anh lại năn nỉ và thề thốt, hứa hẹn. Lòng tôi muốn đánh ghen nhưng vì sự cao ngạo của bản thân mà từ bỏ ý định đó. Rồi đâu lại vào đấy, cho đến ngày hôm qua.
Tôi phát hiện anh vẫn liên lạc với người yêu cũ và thường xuyên thay đổi mật khẩu tài khoản mạng xã hội. Tôi hỏi thẳng rằng anh đổi mật khẩu vì sợ em ghen sao, anh trả lời ngắn gọn "ừ".
Nhưng sao lòng tôi không còn ghen tức nữa. Tôi như chợt bừng tỉnh sau cơn mê, rằng tôi chỉ là người thay thế, tự hỏi lòng anh đã làm được gì cho tôi.
Tôi đã bán tuổi thanh xuân cho tình yêu mù quáng, sẵn sàng từ bỏ bạn thân khi họ cảnh báo về anh không đàng hoàng.
Tôi đã dằn vặt suốt mấy năm qua vì từ bỏ đứa con của mình và giờ phải gánh hậu quả khi 2 năm kết hôn mà vẫn không thể có con được nữa. Bạn bè đã ra trường hết, còn tôi vẫn lẹt đẹt thi lại vì lơ là học tập.
Tôi biết nói gì với mẹ bây giờ. Mẹ đã khổ quá nhiều vì con cái. Ở tuổi gần 60, mẹ vẫn nai lưng kiếm tiền trả nợ mấy trăm triệu vì lo cho chị em tôi ăn học. Mẹ đã khóc hết nước mắt khi chị gái tôi ly hôn.
Tôi không biết mình nên làm gì và bắt đầu từ đâu. Có kịp không khi lòng tôi đã nguội lạnh, thân xác đã tàn phai ở tuổi 23 này. Tôi muốn về bên mẹ như thời thơ ấu nhưng lại sợ mẹ sẽ đau lòng vì tôi. Tôi đã sai kể từ lúc bắt đầu.
Viết ra được tâm sự trong lòng, tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. Cảm ơn Zing.vn đã đọc câu chuyện của tôi nhé.
Mời quý độc giả xem video hài hước về ngoại tình (nguồn Youtube):