Ngoại tình công sở không còn xa lạ đối với những người đi làm nữa, thế nhưng tôi nghĩ những người ngoại tình, phản bội gia đình để đến với nhau có lẽ vì cuộc sống hôn nhân của họ không hạnh phúc, họ buộc phải tìm đến một nơi ấm áp, an toàn hơn. Nhưng tất cả những gì tôi nghĩ đó đều sai.
Gia đình tôi thuộc vào dạng những gia đình hạnh phúc của khu vậy mà chồng tôi vẫn ngoại tình đó thôi. Đau đớn nhất là khi chính tai tôi nghe được con gái sếp mình kể chuyện “mẹ con và chồng cô không mặc đồ”. Trẻ con không biết nói dối, điều này chắc hẳn ai cũng biết. Vậy thì chẳng còn điều gì để chồng tôi có thể giải thích với vợ con.
Tôi may mắn hơn những người phụ nữ khác khi mới tốt nghiệp đại học đã tìm được một công việc đúng chuyên ngành với mức lương cao, sau đó lại được gia đình chấp thuận cho cưới người đàn ông mình yêu thương. Chồng tôi vì không xin được công việc đúng chuyên ngành nên đành phải làm việc trái ngành trong công ty tôi.
Nhiều lần tôi cũng ái ngại vì chồng làm “quân” của vợ trong công ty, nhưng mỗi lần nhắc đến chuyện đó anh đều gạt đi “Có gì mà ’quân’ với ’vua’, anh không quan tâm, anh làm ’quân’ cho vợ anh chứ có làm ’quân’ thiên hạ đâu mà so đo. Anh tình nguyện làm ’quân’ cho hai mẹ con em cả đời.”. Lúc đó tôi đang mang thai bé Bin tháng thứ 4.
|
Ảnh minh họa |
Sếp tôi là người phụ nữ tài giỏi, xinh đẹp, nhưng chính sự hoàn hảo ấy khiến hạnh phúc gia đình sếp đổ vỡ. Nghe nói sếp ly hôn hai đời chồng cũng chỉ vì không tìm được sự thỏa mãn, không một người đàn ông nào có thể ở bên cạnh cô ta cả đời. Mỗi người đàn ông chỉ đến với cô ta được vài tháng hoặc nhiều thì 1 năm rồi ai nấy đều ra đi vì không chịu được một con người “hoàn hảo” đến từng centimet ấy. Cuối cùng sếp tôi quyết tâm không đi thêm bước nào nữa, ở vậy nuôi đứa con gái 3 tuổi, trở thành bà mẹ đơn thân xinh đẹp, thành đạt nhất mà bất cứ ai nhìn vào cũng thèm muốn.
Kể đến chuyện gia đình tôi thì khi đó cái thai của tôi đã bước vào tháng thứ 6. Tôi xin sếp nghỉ ở nhà dưỡng thai vì sức khỏe tôi không tốt. Kể từ đó công việc của chồng tôi bỗng vất vả hơn hẳn.
Nhiều lần thấy anh đi làm về muộn tôi thương anh nhưng cũng không thể giúp gì hơn cho anh. Nhiều lần hỏi han chỉ thấy anh nói “từ lúc em nghỉ làm, sếp không tuyển thêm người nữa nên mọi việc của em trước đây anh gánh thay. Việc của em là nghỉ dưỡng thật tốt, mọi chuyện trong công ty cứ để anh lo”.
Rồi đêm đó, anh nói sẽ đi công tác cùng sếp và một số đồng nhiệp khác khoảng 2, 3 ngày gì đó, và đặc biệt anh có dặn tôi là 2, 3 ngày đó sếp có nhờ gửi bé Na sang đây chơi vì sếp sống trên này xa gia đình nên khó nhờ hàng xóm. Trước nay tôi vốn thích trẻ con nên nghe anh nói vậy tôi đồng ý ngay.
Sáng hôm sau anh có đưa bé Na về và dặn bé phải nghe lời tôi rồi anh xách hành lý đi. Bé Na rất ngoan, con bé giống hệt mẹ, thông minh, xinh đẹp. Mới hơn 3 tuổi nhưng con bé lanh lợi lắm, rất biết nghe lời, không nghịch ngợm, phá phách như những đứa trẻ khác. Vì thế, có cho tôi trông con bé cả tháng cũng được chứ đừng nói đến 2, 3 ngày. Chỉ có điều đến tối con bé khóc đòi mẹ, tôi ôm con bé vào lòng kể chuyện, nó chăm chú nghe rồi cũng nín. Tôi cố gắng hỏi đủ mọi chuyện để đánh lạc hướng con bé.
Cả đêm tôi không ngủ được vì chuyện bé Na kể. Con bé nói “Bình thường mẹ hay cáu giận lắm, thỉnh thoảng còn quát Na nữa cơ. Nhưng từ ngày chú Lâm (tên chồng tôi) chơi với mẹ con thì mẹ hiền lắm, không quát Na nữa. Mẹ với chú thường xuyên ở trong phòng, thỉnh thoảng nói chuyện xong mới ra chơi với Na. Nhưng mà mẹ và chú nói chuyện với nhau chẳng bao giờ mặc quần áo như Na với cô cả”.
Nghe đến đó tôi đã định gặng hỏi con bé thêm nhưng sợ càng biết càng đau, chuyện đã mười mươi như thế thì hỏi thêm cũng được gì. Sự thật là chồng tôi đã phản bội tôi.
Sáng đó tôi gọi điện hỏi một vài đồng nghiệp, họ đều nói chồng tôi xin nghỉ làm 2, 3 ngày gì đó, còn sếp thì đi công tác, không thấy sếp tổng nói gì đến chuyện cử sếp và chồng tôi đi công tác cả. Vậy sự thật nằm ở chỗ chồng tôi là nhân tình của sếp, chứ chẳng hề có chuyện công tác nào cả. Tất cả chỉ là cái cớ.
Tôi đau đớn vì chồng ngoại tình với sếp, vì chồng phản bội lại tôi nhưng lúc nào cũng tỏ ra yêu thương tôi. Còn đứa con trong bụng tôi nữa, nó còn chưa được sinh ra đời mà hạnh phúc gia đình tôi đã rạn nứt rồi. Giờ đây tôi nên làm gì để cứu vãn tình thế này? Mọi người hãy cho tôi một lời khuyên, ly hôn hay níu kéo đây?