Hai vợ chồng tôi đều là dân tỉnh lẻ, làm việc ở Hà Nội. Chúng tôi lấy nhau được 2 năm và có một bé trai 7 tháng tuổi. Tôi 29 tuổi, làm truyền thông cho một công ty với thu nhập 10 triệu đồng/tháng. Chồng tôi 30 tuổi, làm thiết kế cho một nhà sách, tổng lương và phụ cấp khoảng 11 triệu đồng/tháng.
Vợ chồng tôi thuê một căn phòng 25m2 giá 3 triệu đồng/tháng ở gần nơi làm việc. Sau khi có con nhỏ, căn phòng trở nên vô cùng chật chội. Tủ đựng đồ, xe đẩy, xe tròn tập đi, đồ chơi... của con lấp đầy các khoảng trống của căn phòng. Khi tôi đi làm trở lại, bà nội ở quê phải lên chăm cháu. Phòng trọ vốn đã nhỏ, nay có thêm người càng trở nên ngột ngạt hơn. Đó là lý do tôi bàn với chồng về chuyện mua nhà.
|
Nên vay thêm tiền để mua nhà Hà Nội hay dùng số vốn hiện có để đầu tư kinh doanh? |
Về tài chính, vợ chồng tôi có một sổ tiết kiệm 300 triệu đồng. Hai bên gia đình đều không có điều kiện nên nếu vay mượn ông bà nội ngoại, họ hàng hai bên thì được tối đa khoảng 200 triệu đồng. Ngoài ra, có thể vay mượn thêm bạn bè của hai vợ chồng khoảng 100 triệu. Đây đều là những khoản vay không mất lãi nên sẽ không phải chịu áp lực cày tiền trả lãi. Chúng tôi có thể vay thêm ngân hàng 300 - 400 triệu để mua căn hộ chung cư giá tầm 1 tỷ cách trung tâm thành phố 10 - 15km.
Theo tính toán của tôi, ở nhà trọ vừa chật chội, giá thành lại đắt. Mỗi tháng ngoài tiền nhà thì tiền điện nước, internet cũng "ngốn" thêm gần 1 triệu đồng. Đỉnh điểm là mấy đợt nắng nóng cao điểm gần đây, do có con nhỏ nên nhà tôi bật điều hòa cả ngày khiến tiền điện tăng lên chóng mặt, cuối tháng thanh toán chỉ riêng tiền điện đã mất 1,2 triệu đồng. Như vậy, tiền thuê trọ, điện, nước tính ra còn nhiều hơn cả tiền lãi suất phải trả ngân hàng mỗi tháng nếu vay mua nhà.
Tôi đã nghĩ phương án của mình sẽ được chồng ủng hộ. Tôi nào ngờ, anh phản đối. Anh nói rằng, việc mua nhà trước sau gì cũng mua nhưng hiện chưa phải thời điểm thích hợp. Hai vợ chồng có quá ít vốn, vay thêm tiền để mua nhà sẽ "sa lầy" trong đống nợ. Thu nhập hiện tại của hai vợ chồng chỉ 21 triệu đồng/tháng, việc ăn tiêu, sinh hoạt cũng sẽ phải rất tiết kiệm, kham khổ thì mới đủ tiền để trả nợ gốc và lãi hàng tháng cho ngân hàng. Chưa kể, con cái thì nhỏ, cha mẹ già thì lớn tuổi, nay ốm mai đau không ai biết trước được, những lúc ấy biết đào đâu ra tiền? Sống trong căn nhà của chính mình lẽ ra đầu óc phải thoải mái, đằng này sống mà cứ phải nơm nớp lo tiền bạc, nợ nần thì anh không chịu nổi.
Anh bàn với tôi rút sổ tiết kiệm để anh có tiền chung vốn đầu tư kinh doanh đồ gia dụng online với nhóm bạn. Nếu việc làm ăn thuận lợi, chẳng mấy mà anh sẽ kiếm đủ tiền để mua nhà.
Tôi không đồng ý bởi từ bé đến giờ anh chưa hề kinh doanh buôn bán gì, kinh nghiệm chỉ là con số 0 tròn trĩnh. Có lẽ vì thế nên khi nghe nhóm bạn "vẽ" ra bức tranh kinh doanh thuận lợi, lãi nhanh, lãi nhiều, anh đã vội tin ngay. Còn tôi, trước khi lấy anh đã có 2 năm "lặn ngụp" trong giới kinh doanh online, tôi thừa hiểu thị trường online khốc liệt tới mức nào.
Việc tôi cương quyết không rút sổ tiết kiệm để cho anh đầu tư kinh doanh đã khiến anh bất mãn. Anh nói tôi không có lòng tin với chồng, khinh thường chồng bất tài vô dụng. Hai vợ chồng tôi cãi nhau nhiều hơn, nhiều đêm tôi đi ngủ trong tình trạng ngập ngụa nước mắt.
Người ta nói "thuận vợ thuận chồng tát biển Đông cũng cạn", giờ đây tôi không biết phải làm sao, nên thuận theo chồng bỏ tiền ra kinh doanh để có mái ấm như xưa, hay giữ vững lập trường của mình về việc mua nhà Hà Nội. Có ai đã từng rơi vào tình cảnh tương tự như tôi, xin hãy cho lời khuyên để tôi bước qua giai đoạn khó khăn này!