Một bộ đồ vũ trụ bay ra khỏi Trạm vũ trụ ISS, trước khi trôi nổi một cách vô định trong khoảng không gian tăm tối của vũ trụ. Bộ đồ chứa một chiếc máy phát vô tuyến và một đống quần áo cũ được nhồi bên trong bộ đồ vũ trụ Orlan của Nga, vốn biệt danh là Ivan Ivanovitch hoặc Mr Smith.Một số nhà khoa học đã tận dụng các bộ đồ vũ trụ cũ để làm vệ tinh thu nhỏ có khả năng thu phát tín hiệu. Vào ngày 3/2/2006, bộ đồ Suitsat 1, hay còn gọi là AMSAT-OSCAR 54, đã được phóng ra ngoài không gian để thử nghiệm. Tuy nhiên, thử nghiệm này nhanh chóng gặp thất bại, khi NASA cho rằng máy phát vô tuyến bên trong bộ đồ đã ngừng hoạt động ngay khi nó được phóng ra từ trạm ISS.Thí nghiệm thả một chiếc búa và một chiếc lông chim ưng từ độ cao 1,6m xuống bề mặt Mặt Trăng được thực hiện vào người 2/8/1971 bởi chỉ huy David Scott của tàu Apollo 15.Kết quả, trong môi trường chân không, vốn không có lực cản của không khí, cả 2 vật thể này đã chạm đất cùng một thời điểm. Thí nghiệm này cho thấy kết luận của Galileo rằng khối lượng không ảnh hưởng đến gia tốc trọng trường hoàn toàn chính xác.Theo đó, tất cả các vật thể, bất kể khối lượng, đều phải rơi ở cùng một tốc độ, phản bác lại những quan điểm đã có từ lâu.Để tìm câu trả lời cho câu hỏi loài nhện có thể thích nghi với việc du hành vũ trụ? các nhà khoa học đã hai con nhện tơ vàng (Trichonephila clavipes), Esmeralda và Gladys, cho chuyến du hành 45 ngày trên trạm ISS. Chúng được nhốt trong một môi trường sống khá lý tưởng, với điều kiện ánh sáng mô phỏng chu kỳ ngày đêm, nhiệt độ và độ ẩm được kiểm soát, và chế độ ăn lành mạnh bao gồm các con ruồi giấm ngon ngọt.Cả hai con nhện đều thích nghi một cách tuyệt vời, liên tục giăng tơ và săn mồi. Tuy nhiên, trong môi trường không trọng lực, các mạng nhện do chúng dệt ra phẳng hơn và tròn hơn, khác hẳn so với các mạng nhện trên mặt đất, vốn có hình dạng không đối xứng.Các nhà khoa học thuộc Sở Lâm nghiệp Hoa Kỳ muốn biết các hạt giống liệu có thể này mầm, phát triển trong môi trường không trọng lực, cũng như liên tục phải chịu tác động của bức xạ không gian hay không nên đã gửi một gói hàng đặt trong mô đun chỉ huy của tàu Apollo 14.Sứ mệnh Apollo 14 được khởi động vào ngày 31 tháng 1 năm 1971 đã mang theo khoảng 500 hạt giống vào không gian. Sau đó, các hạt giống được trồng song song cùng với những hạt giống bình thường chưa được đưa lên vũ trụ. Kết quả, hầu hết các hạt giống này đều nảy mầm bình thường và phát triển thành các cây non.Điều này cho thấy không hề có sự khác biệt giữa "hạt giống vũ trụ" và hạt giống trên Trái Đất. Đến năm 1975, cây Mặt trăng – những cây được hình thành từ các hạt giống vũ trụ - đã đủ lớn để cấy ghép. Chúng được vận chuyển khắp nước Mỹ. Theo ước tính, có tổng cộng 100 cây Mặt Trăng được trồng. Tính đến thời điểm hiện tại, có khoảng 57 cây vẫn còn sống.Các phi hành gia đã mang tinh trùng đông lạnh của 12 con chuột lên không gian Trạm ISS, nơi được đánh giá có mức bức xạ cao gấp 100 lần trên Trái đất.Đầu tiên, các tinh trùng này được đặt trong tủ đá lạnh ở nhiệt độ thấp -95 độ C. Mất 9 tháng sau đó, các mẫu tinh trùng này đem về Trái đất và so sánh với tinh trùng chuột Trái đất. Kết quả cho thấy, tinh trùng khô ướp lạnh dưới môi trường bức xạ bị phân mảnh ADN nhiều hơn, nhưng khi cấy tinh trùng khô này vào chuột cái "mang thai hộ", nó đã sinh ra nhiều chuột con hơn với số lượng hơn 73 cá thể, vượt trội hơn cả tinh trùng chuột bình thường.Mô tả video
Một bộ đồ vũ trụ bay ra khỏi Trạm vũ trụ ISS, trước khi trôi nổi một cách vô định trong khoảng không gian tăm tối của vũ trụ. Bộ đồ chứa một chiếc máy phát vô tuyến và một đống quần áo cũ được nhồi bên trong bộ đồ vũ trụ Orlan của Nga, vốn biệt danh là Ivan Ivanovitch hoặc Mr Smith.
Một số nhà khoa học đã tận dụng các bộ đồ vũ trụ cũ để làm vệ tinh thu nhỏ có khả năng thu phát tín hiệu. Vào ngày 3/2/2006, bộ đồ Suitsat 1, hay còn gọi là AMSAT-OSCAR 54, đã được phóng ra ngoài không gian để thử nghiệm. Tuy nhiên, thử nghiệm này nhanh chóng gặp thất bại, khi NASA cho rằng máy phát vô tuyến bên trong bộ đồ đã ngừng hoạt động ngay khi nó được phóng ra từ trạm ISS.
Thí nghiệm thả một chiếc búa và một chiếc lông chim ưng từ độ cao 1,6m xuống bề mặt Mặt Trăng được thực hiện vào người 2/8/1971 bởi chỉ huy David Scott của tàu Apollo 15.
Kết quả, trong môi trường chân không, vốn không có lực cản của không khí, cả 2 vật thể này đã chạm đất cùng một thời điểm. Thí nghiệm này cho thấy kết luận của Galileo rằng khối lượng không ảnh hưởng đến gia tốc trọng trường hoàn toàn chính xác.
Theo đó, tất cả các vật thể, bất kể khối lượng, đều phải rơi ở cùng một tốc độ, phản bác lại những quan điểm đã có từ lâu.
Để tìm câu trả lời cho câu hỏi loài nhện có thể thích nghi với việc du hành vũ trụ? các nhà khoa học đã hai con nhện tơ vàng (Trichonephila clavipes), Esmeralda và Gladys, cho chuyến du hành 45 ngày trên trạm ISS. Chúng được nhốt trong một môi trường sống khá lý tưởng, với điều kiện ánh sáng mô phỏng chu kỳ ngày đêm, nhiệt độ và độ ẩm được kiểm soát, và chế độ ăn lành mạnh bao gồm các con ruồi giấm ngon ngọt.
Cả hai con nhện đều thích nghi một cách tuyệt vời, liên tục giăng tơ và săn mồi. Tuy nhiên, trong môi trường không trọng lực, các mạng nhện do chúng dệt ra phẳng hơn và tròn hơn, khác hẳn so với các mạng nhện trên mặt đất, vốn có hình dạng không đối xứng.
Các nhà khoa học thuộc Sở Lâm nghiệp Hoa Kỳ muốn biết các hạt giống liệu có thể này mầm, phát triển trong môi trường không trọng lực, cũng như liên tục phải chịu tác động của bức xạ không gian hay không nên đã gửi một gói hàng đặt trong mô đun chỉ huy của tàu Apollo 14.
Sứ mệnh Apollo 14 được khởi động vào ngày 31 tháng 1 năm 1971 đã mang theo khoảng 500 hạt giống vào không gian. Sau đó, các hạt giống được trồng song song cùng với những hạt giống bình thường chưa được đưa lên vũ trụ. Kết quả, hầu hết các hạt giống này đều nảy mầm bình thường và phát triển thành các cây non.
Điều này cho thấy không hề có sự khác biệt giữa "hạt giống vũ trụ" và hạt giống trên Trái Đất. Đến năm 1975, cây Mặt trăng – những cây được hình thành từ các hạt giống vũ trụ - đã đủ lớn để cấy ghép. Chúng được vận chuyển khắp nước Mỹ. Theo ước tính, có tổng cộng 100 cây Mặt Trăng được trồng. Tính đến thời điểm hiện tại, có khoảng 57 cây vẫn còn sống.
Các phi hành gia đã mang tinh trùng đông lạnh của 12 con chuột lên không gian Trạm ISS, nơi được đánh giá có mức bức xạ cao gấp 100 lần trên Trái đất.
Đầu tiên, các tinh trùng này được đặt trong tủ đá lạnh ở nhiệt độ thấp -95 độ C. Mất 9 tháng sau đó, các mẫu tinh trùng này đem về Trái đất và so sánh với tinh trùng chuột Trái đất. Kết quả cho thấy, tinh trùng khô ướp lạnh dưới môi trường bức xạ bị phân mảnh ADN nhiều hơn, nhưng khi cấy tinh trùng khô này vào chuột cái "mang thai hộ", nó đã sinh ra nhiều chuột con hơn với số lượng hơn 73 cá thể, vượt trội hơn cả tinh trùng chuột bình thường.