Thời hiện đại, dù nam hay nữ đều có thể tự do yêu đương, kết hôn, ly hôn mà không phải lo sợ điều tiếng gì. Trái ngược lại, vào thời cổ đại, cả nam lẫn nữ đều không có cách nào tùy theo lòng mình, đặc biệt là nữ giới, phải may mắn lắm mới được gả cho người mình thích.
Thời cổ đại, địa vị của phụ nữ rất thấp, không chỉ bị ràng buộc bởi rất nhiều lễ nghi, giáo điều, còn không được quyền làm chủ cuộc sống của mình. Hôn nhân đại sự về cơ bản đều phải nghe theo sự sắp xếp của người lớn
Nếu như mệnh tốt, được làm quý nữ nhà giàu, tiểu thư con quan còn đỡ một chút. Bằng không, sinh ra trong gia đình nghèo túng, khó khăn, những thiếu nữ tuổi còn rất nhỏ thường đã bị bán đi, phải làm nha hoàn, thị nữ, thậm chí buộc phải trở thành con dâu nuôi từ bé, hoàn toàn đánh mất quyền lợi của mình.
|
Hình minh họa. |
Theo sử sách ghi chép, tục mua con dâu nuôi từ bé xuất hiện từ khoảng thời nhà Tống. Thế nhưng đến thời nhà Thanh, mới là thời cực thịnh của trào lưu này.
Những gia đình khó khăn, cần kiếm chút tiền để trang trải cuộc sống, thường đem con gái bán các gia đình giàu sang làm con dâu nuôi từ bé. Bên cạnh đó, những gia đình trung lưu, có điều kiện một chút, vì lý do xung hỉ, cầu may, hay đơn giản chỉ là nghĩ xa, cũng thường mua những cô nương tuổi còn nhỏ về bồi dưỡng thành nàng dâu trong tương lai.
Họ cho rằng, nàng dâu nuôi từ nhỏ, vừa đỡ tốn kém, không mất sính lễ, lại vừa chu toàn việc hôn nhân đại sự của con trai. Hơn nữa, nàng dâu vào cửa sớm, cũng coi như con cháu trong nhà, sớm chiều dạy bảo, sẽ nhanh chóng nắm bắt được việc quản gia, giúp đỡ một tay trong việc xử lý các sự vụ trong nhà.
Có thể nói, được bán vào nhà người khác làm con dâu nuôi từ bé, những cô nương này sẽ được chăm sóc đầy đủ, cơm không lo đói, quần áo không lo rách, thậm chí còn được dạy đọc, dạy viết, đọc sách, vẽ tranh, chơi cờ, thêu thùa... Nhìn chung có cuộc sống vật chất tốt hơn ở nhà mẹ đẻ.
Thế nhưng, cuộc sống của những cô nương này cũng không tốt đẹp như nhiều người tưởng. Bị bán đi, đồng nghĩa với việc hoàn toàn cắt đứt liên lạc với người nhà, không ai che chở, không ai quan tâm. Nếu phạm phải lỗi lầm, cũng sẽ bị trừng phạt rất nghiêm khắc. Đa số, những nàng dâu nuôi từ bé đều bị đánh, chửi, phạt nặng, cuộc sống khổ sở, mệt nhọc chẳng khác gì nha hoàn.
Được biết, khi chọn con dâu nuôi từ bé, các gia đình có điều kiện thường chọn những cô nương lớn tuổi hơn con trai họ một chút, như vậy, những cô nương này có thể chăm sóc cho chồng tương lai tốt hơn.
Thời gian chung đụng lâu, họ còn phải hầu hạ chồng tương lai tắm rửa, ăn uống, bồi dưỡng tình cảm của hai người. Đợi đến khi trưởng thành, nếu như người chồng được định sẵn vẫn ưng ý, yêu thương, thì sẽ cử hành hôn lễ chính thức, sau đó mới động phòng, chính thức là vợ là chồng.
Ngược lại, nếu như người chồng này chán ghét, không muốn cưới cô vợ nuôi từ bé, sẽ có hai trường hợp như sau. Gặp được nhà chồng tốt bụng, họ sẽ trả tự do cho nàng dâu này, để nàng được về nhà mẹ đẻ, đi kết hôn với người khác. Còn nếu không, gặp phải nhà chồng tồi tệ, nàng dâu nuôi từ bé có thể bị bán đi làm nô tỳ cho nhà khác, hoặc bi đát hơn, bị bán thẳng vào lầu xanh, kỹ viện, một bước xuống bùn, sống đời nhơ nhớp đến chết.