Cưới nhau 2 năm vợ tôi mới thụ thai. Đó là một tin vui không thể nào tả siết đối với tôi và cả gia đình. 9 tháng vợ mang bầu là những trải nghiệm tuyệt vời tôi nghĩ không điều gì có thể đánh đổi được. Vậy mà chẳng ngờ, trước ngày được chào đón đứa con đầu lòng, tôi đã phải trải qua một cú sốc tinh thần quá lớn.
Hiện tại vợ tôi đã xin về bên nhà ngoại trong giai đoạn ở cữ. Gia đình tôi đang trải qua cơn rối ren, khi mà sự thật về thân thế của con tôi vẫn còn đang là một ẩn số.
|
Gia đình tôi đang trải qua cơn rối ren, khi mà sự thật về thân thế của con tôi vẫn còn là một ẩn số. (Ảnh minh họa) |
Cuộc đời tôi có nằm mơ cũng không tin được rằng có ngày mình lại rơi vào tình huống này. Đứa con mà bao tháng ngày tôi mong chờ giờ đây lại là sự tranh giành giữa tôi và một người đàn ông khác.
Đêm hôm đó, vợ tôi bất ngờ chuyển dạ lúc hơn 8 giờ tối. Cả nhà tôi lục đục vào viện. Tâm trạng nôn nóng, hồi hộp chờ vợ ở phòng sinh khi lần đầu được làm bố khiến tôi đứng ngồi không yên.
Giữa lúc ấy, một người đàn ông cứ đi đi lại lại quanh đó, anh ta cũng có vẻ rất sốt sắng. Theo sau anh ta là một người phụ nữ già nua hơn, nghe chừng là mẹ. Ban đầu tôi không để ý lắm, nhưng khi nghe người đàn ông đó hỏi cô y tá: "Xin lỗi cho tôi hỏi cô N mới nhập viện chờ sinh nằm ở phòng nào ạ?" khiến tôi giật mình quay ra. Rõ ràng, anh ta vừa nhắc tên vợ tôi...
Khi tôi bước tới và hỏi anh ta cần gặp vợ tôi có việc gì, nhìn thấy tôi, anh ta hơi khựng lại. Một chút do dự, anh ta đưa tay bắt chào tôi rồi đề nghị ra ngoài nói chuyện. Đang lúc nước sôi lửa bỏng chờ vợ sinh, tự dưng có một gã ở đây tìm đến đòi gặp mình, tôi bực lắm.
Nhưng chẳng hiểu sao, tôi lại cứ có cảm giác mình cần phải nghe anh ta nói. Và tôi đi. Câu chuyện phía sau đó đớn đau đến độ nếu không phải là đàn ông, nếu không phải đang chờ đợi đứa bé chào đời, có lẽ tôi sẽ gào thét lên một cách điên loạn.
|
Nếu không phải là đàn ông, nếu không phải đang chờ đợi đứa bé chào đời, có lẽ tôi sẽ gào thét lên một cách điên loạn. (Ảnh minh họa) |
Anh ta kể, anh ta gặp vợ tôi cách đây khoảng 9 tháng. Họ không quen nhau từ trước mà anh ta là bạn của cô bạn thân chơi với vợ tôi. Lần đó, vợ tôi đi du lịch cùng nhóm bạn cũ, cô ấy có nói với tôi. Họ lên núi cắm trại, qua đêm. Lúc đó vợ tôi vừa trải qua một chuyện buồn nên tôi cũng để cô ấy đi cho khuây khỏa.
Chính trong cái đêm ấy, vợ tôi và cả đám bạn đều say khướt. Họ không còn kiểm soát được bản thân mình nữa. Anh ta và vợ tôi đã lên giường với nhau trong trạng thái vô thức. Sáng hôm sau họ tỉnh dậy và hốt hoảng thực sự.
Tuy nhiên, vợ tôi đã không thể mua thuốc tránh thai vì cả đoàn phải 2 ngày sau mới rời núi để đi về... Vợ tôi và anh ta nghĩ rằng sẽ không thể tệ hại đến mức độ chỉ một lần mà có bầu. Họ cam kết với nhau sẽ giữ bí mật chuyện này, không để ai biết bởi thực sự cả hai đều không có tình cảm gì với nhau cả.
Nhưng rồi cách đây 1 tháng, anh ta tình cờ biết được tin vợ tôi có bầu và chuẩn bị sinh con. Nhẩm tính ngày, anh ta hơi chột dạ vì lo sợ rằng đứa bé là con anh ta. Đó là lí do ngày hôm nay, anh ta lặn lội xuống đây tìm gia đình tôi, tìm gặp cô ấy để mong làm sáng tỏ mọi việc. Anh ta đề nghị làm xét nghiệm ADN để biết rõ đứa bé là con ai bởi vì anh ta có gọi điện cho vợ tôi nhưng chính cô ấy cũng hoang mang không hiểu nổi.
Ngày hôm đó, anh ta theo mẹ xuống tìm gặp tôi. Gia đình anh ta nói không muốn phá hoại hạnh phúc của vợ chồng tôi nhưng nếu thực sự đứa bé là con của anh ta thì họ không thể làm ngơ được.
Anh ta cũng đã nắm lấy tay tôi mà nói: "Tôi biết anh rất sốc nhưng dù sao là đàn ông, chúng ta cũng phải đối diện với sự thật. Mong anh cũng đừng nặng nề quá. Nếu đứa bé là con tôi, gia đình tôi sẽ nuôi bé.
Mong anh bỏ quá cho vợ anh, cô ấy cũng lầm lỡ nhưng không có ý phản bội anh. Chúng tôi cũng không gặp lại nhau sau đó. Còn nếu đứa bé là con anh thì tốt quá. Tôi mong anh quên mọi chuyện mà đón nhận vợ mình"
Đêm hôm đó vợ tôi sinh. Bế đứa bé trên tay mà lòng tôi đầy những đau đớn. Vợ tôi nhìn thấy người đàn ông đó là đủ hiểu việc đang xảy ra. Cô ấy đề nghị được về bên nhà ngoại để ổn định tinh thần. Sau khi con tôi đầy tháng, chúng tôi mới tiến hành làm xét nghiệm cho con...
Giờ thì tôi đang sống trong những ngày như địa ngục. Hạnh phúc trong phút chốc vụt khỏi tầm tay tôi và trở thành một nỗi ám ảnh quá lớn. Ôm đứa bé mà lòng tôi đầy những hoài nghi và căm hận...
Tôi chẳng biết mình mong muốn điều gì nữa. Mong cho đứa bé không phải là con mình để ly hôn người vợ lầm lỡ, hay mong nó là giọt máu của mình để được bên con? Sự ích kỉ, sĩ diện đàn ông và niềm hạnh phúc làm bố cứ giằng xé trong con người tôi... Tôi phải làm gì đây.