Nhà em mấy hôm nay không khí vô cùng căng thẳng. Em và chồng không muốn nói chuyện với nhau sau một trận cãi nhau “long trời lở đất”. Chuyện là do chồng em muốn mua một chiếc ô tô trong khi em không đồng ý. Bất đồng ý kiến, khiến mọi chuyện trong nhà rối tung lên. Em viết ra đây mong các độc giả suy xét giúp em.
Gia đình em có mẹ chồng. Ngoài khoản lương hưu, bà đi chăm trẻ cho hàng xóm vì vậy cũng có đồng ra đồng vào. Em làm kế toán cho công ty gần nhà với mức lương 8 triệu đồng/tháng. Do công việc hành chính nên em không có thời gian rảnh để làm thêm bất cứ việc gì. Vì vậy đây là khoản thu nhập cố định của em.
Chồng em hiện làm cho cửa hàng của anh trai. Công việc của anh là giao hàng hóa. Tuy nhiên thời gian này, công việc làm ăn của anh chồng gặp khó khăn nên lượng hàng không nhiều. Vì vậy chồng em ngày làm, ngày nghỉ, việc không đều.
Mỗi tháng anh trai trả cho 5 triệu đồng và nuôi ăn bữa trưa.Tổng thu nhập của 2 vợ chồng em là 13 triệu đồng, chúng em còn nuôi con trai 4 tuổi. Cháu đang học mẫu giáo.
Gia đình em đang sống tại căn nhà của bố mẹ chồng. Mặc dù đất rộng nhưng nhà xây đã lâu nên cũng có phần xập xệ. Mọi chuyện vẫn bình thường cho đến vừa rồi mẹ chồng em bán mảnh đất được 400 triệu đồng.
Bà gửi ngân hàng 100 triệu đồng để làm khoản tiết kiệm phòng lúc đau ốm về già. Phần còn lại 300 triệu đồng, bà cho chồng em làm ăn.
Có khoản tiền đó, chồng em mừng lắm. Anh bàn em mua chiếc ô tô với lý do để đưa đón con đi học cho đỡ nắng mưa và anh làm thêm nghề lái xe dịch vụ để kiếm tiền.
Tuy nhiên em biết mục đích lớn hơn của anh là thỏa mãn việc có ô tô. Tính cách chồng em rất sĩ diện, trước đây anh luôn khó chịu vì các anh trong họ người có ô tô, người xây nhà to, riêng chồng em vẫn đi lại bằng chiếc xe máy đã cũ.
Nhiều lần đi ăn cỗ, anh đều lấy xe ga của em để đi và không chịu đi chiếc xe số đã cũ của mình. Anh nói, ăn mặc lôi thôi, đi xe cũ người ta cười chê.
Nhưng điều khiến em bận tâm hơn nữa là chi phí mua xe, nuôi xe. Chồng em muốn mua xe mới khoảng 600-700 triệu đồng. Số tiền thiếu hơn một nửa anh dự tính vay lãi ngân hàng.
Như vậy hàng tháng chúng em sẽ phải trả nợ cả lãi lẫn gốc trong khi lương chồng em chỉ có 5 triệu đồng, chưa kể đến việc xăng xe, bảo hành, bảo dưỡng…
Chồng thuyết phục, có xe rồi anh sẽ chăm chỉ chạy để kiếm thêm thu nhập nhưng điều này em thấy thật mơ hồ. Bản tính anh không phải là người chăm chỉ, chỉ thích sĩ diện với bạn bè, có xe rồi liệu anh có chăm chỉ làm ăn? Không chỉ vậy, ở quê em, người ta tiếc tiền nên đâu có nhiều người thuê xe ô tô chở.
Ý kiến của chồng liên tục bị em gạt đi. Chồng em vô cùng bất mãn. Anh nói, em chuyên bàn lùi, cản đường làm ăn của chồng. Ở nhà người ta, vợ phải kề vai sát cánh, ủng hộ chồng làm ăn đằng này em chỉ biết phá ngang.
Em phân tích đủ mọi lý lẽ nhưng anh đều bỏ ngoài tai. Cuối cùng chúng em cãi nhau tơi bời, trong cơn giận, anh hét lên, đây là tiền của nhà chồng, em không đóng góp gì thì không có quyền được ý kiến.
Nghe những lời trên, em vô cùng giận. Nay mai mua xe, anh thỏa mãn được tí sĩ diện, lên oai được vài hôm với bạn bè, nợ ngân hàng ai sẽ gánh thay anh? Chúng em còn con nhỏ và nhà thì chưa tiền để sửa lại.
Mấy nay không khí trong nhà ngột ngạt. Xin độc giả cho em lời khuyên. Em có nên mặc chồng làm gì thì làm hay nói thế nào để thuyết phục được anh? Em xin cảm ơn!
Độc giả Vũ Thị H. (Thái Bình)