Tôi năm nay 28 tuổi, tôi với chồng quen biết qua sự giới thiệu của họ hàng. Anh năm nay 30 tuổi, làm kỹ sư điện ở một công ty lớn. Bố mẹ tôi nghĩ anh là một người đàn ông tốt, có công việc thu nhập khá, lại cư xử đứng đắn, chững chạc. Điều kiện gia đình 2 bên cũng tương đương nhau.
Tuy nhiên, khi mới quen biết được 3 tháng, tình cảm của chúng tôi còn mới chớm, chưa quá sâu đậm thì bố mẹ tôi đã liên tục thúc giục chuyện cưới hỏi. Thấy tôi từ chối, mẹ tôi khóc. Mẹ tôi bảo rằng: “Bằng tuổi con con gái trong làng, trong họ đều cưới và có con hết rồi. Cái Xuân nhà thím Vinh đã tay bồng tay bế 3 đứa con. Con còn định để bố mẹ muối mặt với họ hàng, bà con làng xóm đến bao giờ nữa?”
Không còn cách nào nữa, tôi đành nhắm mắt lên xe hoa với anh. Lúc mới quen, anh có chia sẻ rằng thỉnh thoảng anh và đồng nghiệp ở công ty hay đi ăn và về nhà một người để đánh bài cho vui. Nhưng sau khi cưới về tôi mới biết anh là một con “ma cờ bạc” thực sự.
|
Ảnh minh họa. |
Tiền lương mỗi tháng anh kiếm được trên dưới 15 triệu nhưng anh chỉ đưa được khoảng 3-5 triệu về cho tôi. Số còn lại anh cầm hết vì anh nói anh cần tiền để ra ngoài giao lưu, quan hệ, tất cả đều phục vụ cho công việc. Vì mới cưới nhau, còn ngất ngây trong men say hạnh phúc nên tôi không muốn làm căng mọi chuyện.
2 tháng sau khi cưới, tôi phát hiện mình mang thai, chồng tôi vui lắm, anh ôm tôi vào lòng và nói sẽ cưng chiều tôi như bà hoàng. Thật vậy, anh đi chợ, nấu cơm, giặt đồ cho tôi và không bắt tôi làm bất cứ việc gì trong nhà. Nhưng chỉ được mấy tuần, anh lại lấy lý do bận việc không đi chợ, nấu cơm được và bảo tôi đi làm về thì đi ăn hàng. Nhiều lần như vậy tôi sinh nghi, qua một lần theo dõi anh, tôi biết được hết giờ làm là anh lại đến nhà bạn để đánh bài.
Quá ham mê cờ bạc, đêm nào anh cũng về muộn và gần như chẳng quan tâm gì đến mẹ con tôi nữa. Tôi nhiều lần góp ý thì anh bỏ ngoài tai và nói rằng anh chỉ chơi cho vui.
Nói chồng chẳng được, tôi chỉ biết tự chăm sóc bản thân mình để đứa con trong bụng có thể được sinh ra khỏe mạnh. Tôi ở nhà vẫn tự giặt giũ và nấu nướng chứ không cần nhờ đến chồng.
Tôi nghỉ làm trước ngày dự kiến sinh 10 ngày. Trước đó, tôi đã nói với chồng rằng tôi sắp đến ngày sinh nở, mong anh về nhà sớm với tôi phòng khi tôi chuyển dạ bất ngờ. Chồng tôi nói chắc như đinh đóng cột: “Em yên tâm, em chỉ cần gọi điện 1 cái, 5 phút sau anh có mặt tại nhà để đưa em đi đẻ liền".
Vậy mà đến hôm tôi chuyển dạ, tôi gọi cho chồng hàng trăm cuộc, anh ấy không bắt máy. Tôi nhắn tin anh cũng không nhắn lại. Thấy đau bụng quá, tôi đành gọi bố mẹ đẻ đến đưa tôi vào bệnh viện. May mắn rằng chỉ sau đó 3 tiếng, tôi đã sinh con trai. Lúc đó, bố mẹ chồng và chồng tôi mới tất tả vào bệnh viện. Thấy chồng tôi xuất hiện với bộ dạng mệt mỏi, trên má còn sưng và rớm máu nhưng tôi giận quá nên không hỏi han gì.
Chưa hết mệt mỏi, đau đớn vì mới sinh con, bị khâu nhiều mũi ở tầng sinh môn tôi đã điên tiết khi mẹ chồng tôi vừa đến đã nói với mẹ tôi như sau: “Vừa nghe chị gọi là tôi bỏ cả cửa hàng chạy ù vào đây ngay. Cái Ngân nó chẳng biết quản lý, bảo ban chồng để thằng Trung nó ham mê cờ bạc quá. Hôm qua nó ngồi đánh bạc đến khuya xong cả đám còn cà khịa, gây gổ với nhau. Vợ thì mới đẻ.”
Câu nói của mẹ chồng khiến tôi và mẹ tôi tức như bị chọc họng. Nếu mẹ con tôi không kiềm chế, chắc đã cãi nhau to ở bệnh viện. Không hiểu mẹ chồng tôi nghĩ gì mà lại thốt lên những câu như vậy. Tôi là vợ chứ đâu phải mẹ anh ấy mà bảo ban, quản lý. Anh ấy cũng 30 tuổi đầu rồi, đâu còn bé bỏng gì nữa đâu mà không ý thức được những việc làm của mình. Mấy ngày nay tôi bực bội, bức xúc quá. Không biết tôi phải làm thế nào với người chồng vô tâm và người mẹ chồng chỉ biết bênh con này.