Đêm trước khi đưa tôi về ra mắt gia đình, Cường cứ nhắn tin trấn an tôi, anh bảo bố mẹ anh dù giàu có nhưng sống rất chân tình, còn anh trai anh lại là người anh yêu thương và chia sẻ dễ dàng mọi thứ. Tôi nghe người yêu nói vậy thì yên tâm phần nào. Chả là yêu nhau gần 3 năm rồi mà tôi không chịu để Cường đưa về ra mắt bố mẹ anh chỉ vì gia đình tôi quá nghèo.
Tôi sinh ra ở một vùng nông thôn, bố mẹ đều làm nông. Gia đình tôi có 4 anh chị em, hầu như đều phải bỏ học giữa chừng vì không có tiền. Tôi là người học giỏi nhất nhà và bố mẹ tôi muốn tôi được học lên. Mẹ tôi nói, cả nhà phải chịu cảnh khổ cực rồi, thôi thì cố gắng để cho tôi có tấm bằng, thoát khỏi cảnh chân lấm tay bùn.
Tôi lên thành phố học đại học, mang theo niềm hy vọng của cả nhà. Tôi tự hứa với lòng mình rằng, sẽ học hành chăm chỉ để không phụ công ơn của bố mẹ và các anh chị.
Học đến năm thứ 2 thì tôi nghĩ đến chuyện đi làm thêm. Cũng may là trong phòng có đứa bạn giới thiệu tôi đi làm tại một quán bar. Lương lúc đó là 2 triệu – một số tiền cực kỳ lớn đối với tôi. Nghe từ “quán bar” khiến tôi chần chừ, nhưng nghĩ đến 2 triệu, tôi lại có can đảm để làm.
|
Ảnh minh họa. |
Rồi tôi bỏ qua mọi sự sợ hãi để bước vào làm tại quán bar đó. Phải nói là, từ hôm đi làm, ngày nào tôi cũng khóc sưng mắt vì bị khách hàng sàm sỡ. Cho đến khi Hưng đến.
Hưng sở hữu vẻ ngoài cực kỳ cuốn hút. Chính anh là người đã chặn bàn tay bẩn thỉu của một gã trung niên khi gã này đang cố tình chạm vào ngực tôi. Từ đó, tôi để mắt đến Hưng nhiều hơn và thấy rằng, anh ngày nào cũng đến, ngồi một góc và nhìn tôi.
Rồi tôi yêu Hưng khi nào chẳng biết. Hưng chiều tôi vô cùng. Anh là công tử con nhà giàu có. Đêm hôm đó, sau 4 tuần yêu nhau, Hưng đưa tôi vào nhà nghỉ. Ở đó, Hưng dạy tôi “làm đàn bà”. Tôi vừa sung sướng vừa lo sợ.
Rồi cũng từ đó, những cuộc hẹn hò của chúng tôi đều kết thúc trong nhà nghỉ. Được khoảng 3 tháng thì tôi mang bầu. Tôi sợ hãi thông báo với Hưng thì anh chỉ cười nhạt rồi bảo: “Cô thuần thục nhanh thế? Đó chắc gì đã là con của tôi”.
Rồi anh ta biến mất không một vết tích. Tôi chẳng biết gì về anh cả, ngoài số điện thoại liên tục báo không liên lạc được.
Tôi âm thầm đi phá thai với sự giúp đỡ của một đứa bạn thân. Tôi chôn chặt nỗi đau ấy vào lòng và quyết tâm học hành để không phụ lòng bố mẹ.
Sau đó, tôi ra trường và xin được việc làm ở một công ty khá lớn. Ở đây tôi đã gặp Cường. Anh tỏ ra chú ý đến tôi ngay ngày đầu tiên nhưng tôi như con chim sợ cành cong, không dám bước vào tình yêu. Mãi 6 tháng sau đó, tôi mới đổ trước sự chân thành của Cường.
Và chỉ ngày mai thôi, anh sẽ đưa tôi về ra mắt gia đình, bàn chuyện cưới xin sắp tới. Tôi biết Cường là người tốt và tôi muốn ở bên anh suốt đời.
Sáng hôm đó, tôi ăn mặc chỉnh tề, đợi Cường đến đón. Vừa bước vào nhà Cường, bố mẹ anh đã nở nụ cười đon đả chào tôi. Tôi mừng thầm trong bụng, nhà anh giàu thật đấy, nhưng bố mẹ anh rất thân thiện. Khi tôi đang ngồi nói chuyện với bố mẹ người yêu thì có tiếng mở cổng, rồi một chiếc ô tô tiến vào.
Tôi ngớ người khi thấy người bước ra từ xe ô tô là Hưng – người đã cướp đi trinh tiết của tôi, từng dạy tôi “làm đàn bà” trước đây. Tôi đang không biết phải làm sao thì Cường đứng dậy đon đả: “Anh, đi đâu mà giờ mới về. Hôm nay em mang vợ sắp cưới của em về ra mắt nè”.
Tôi không thể tin vào tai mình khi biết Hưng chính là người anh trai thân thiết của Cường. Cả Hưng và tôi đều bối rối. Tôi choáng váng, ngã quỵ ra ghế khiến Cường và bố mẹ anh sợ hết hồn.
Tối đó, khi về nhà, tôi đã nằm khóc ngất. Còn Hưng, anh ta gửi cho tôi một tin nhắn bảo tôi cút khỏi nhà anh ta, cấm đeo đuổi, quyến rũ em trai anh ta nữa. Tôi yêu Cường thật đấy, nhưng tôi không muốn sống chung nhà với kẻ từng khiến tôi phải thành đàn bà bất đắc dĩ rồi bỏ rơi tôi không thương tiếc. Nhưng tôi cũng sợ bí mật này sẽ bị bại lộ. Giờ tôi nên làm thế nào đây? Tôi bối rối vô cùng. Xin hãy giúp tôi!