Hôn nhân là do trời định và không phải ai cũng có may mắn, có nhân duyên để tìm đến được với nhau. Có nhiều người họ tự hiểu và họ trân trọng cuộc hôn nhân đó lắm. Nhưng với một số người, hôn nhân lại giống như một ván bài, chơi nếu cảm thấy vui vẻ thì sẽ còn muốn tiếp tục, còn nếu như thấy không còn gì hứng thú thì sẽ sẵn sàng buông tay ngay.
Ai cũng nói anh thật là may mắn khi cưới được người vợ đẹp người đẹp nết như chị. Thông minh, xinh đẹp, giỏi giang, chị lúc nào cũng là một người biết suy nghĩ chu toàn tất cả mọi chuyện. Sau khi kết hôn, anh dường như phó mặc hết mọi chuyện cho chị và tự nghĩ lúc nào chị cũng sẽ giải quyết hết được mà không cần anh.
Thật ra chị cần anh, cần anh rất nhiều, chị là phụ nữ, cũng có những lúc mệt mỏi, yếu mềm cần có một bàn tay vỗ về, an ủi thế nhưng chẳng bao giờ anh có mặt những lúc ấy. Anh còn đang bận vui vẻ với những cuộc ăn nhậu của mình. Và đánh đổi lại sự hy sinh, mệt mỏi của chị thì anh lại ngoại tình.
|
Ảnh minh họa |
Ban đầu, nghĩ rằng chỉ là do anh ham chơi, bị cuốn hút bởi những thứ vui vẻ, mới lạ bên ngoài nhưng càng ngày chị càng nhận ra đó chính là bản chất con người. Mà những thứ đã là bản chất thì mãi mãi không thể thay đổi được đâu. Rồi chị đã quyết định ly hôn với anh. Ấy nhưng:
- Tôi không đồng ý ly hôn. Cô còn chưa sinh con cho tôi mà đã muốn ly hôn hay sao?? Tôi mất tiền cưới cô về đâu thể để anh đi dễ dàng như thế chứ.
Chị lại cười nhạt thêm một cái cho cái cuộc hôn nhân mà chị vẫn luôn hết lòng hết dạ vì nó. Chị không chấp nhận sống để cho anh hành hạ như thế này đâu. Vài ngày sau…
Chị cầm về một tờ giấy xét nghiệm.
- Cái gì, cô bị vô sinh ư??
- Đúng như vậy. Tôi đã định nói ra điều này với anh rất nhiều lần rồi nhưng không có cơ hội. Tôi sợ anh sẽ buồn nhưng xem ra bây giờ nó lại là lý do khiến cho anh buông tay khỏi cuộc hôn nhân này dễ dàng nhất nhỉ.
- Đúng thế, cô đã ăn hại thế này thì tôi giữ cô lại làm cái gì chứ.
Ly hôn xong, anh và chị không ai còn liên quan đến ai nữa nhưng không ngờ lại có ngày họ gặp nhau thế này đây.
Cô bồ báo tin có bầu con trai làm anh mừng phát khóc. Chỉ cần đứa trẻ đúng là con trai thì anh sẽ cưới bồ làm vợ ngay. Giờ anh hiểu anh cần một đứa con lắm rồi. Đưa cô bồ đến bệnh viện, anh chẳng thể ngờ được anh lại gặp chị ở đó. Thấy chị loay hoay ở hành lang bệnh viện, cứ ngó vào trong phòng nhi, anh cười nhạt, tiến đến mỉa mai chị:
- Đẻ được đâu đến đây làm gì cho chật đất.
Chị quay ra, chị không ngờ chị lại gặp anh ở đây. Chuyện của anh, chị đã biết, chị còn không thèm cười cợt anh thì thôi, thế mà anh lại. Không nóng vội, chị nhìn anh nhếch mép rồi từ từ kéo áo lên cho anh nhìn:
- Tôi sinh đôi 1 trai 1 gái rồi còn anh về xét nghiệm ADN xem bố đứa trẻ là ai đi nhé!!
Anh trố mắt, vùng bụng của chị chi chít những vết rạn, có vẻ như đúng là chị đã sinh con thật rồi. Hôm nay chị đưa hai đứa con đi tiêm phòng mà thôi. Nhưng câu nói của chị không thể không khiến anh cảm thấy nghi ngờ, khó hiểu.
- Cô nói thế nghĩa là sao??
- Sao anh không tự hỏi người phụ nữ ở bên cạnh mình đi xem cô ta sẽ cho anh câu trả lời thế nào.
Anh bất ngờ nhìn sang cô bồ đang tái mặt, giận dữ:
- Cô trả lời đi, cái thai này rút cuộc có phải là của tôi không??
Câu hỏi của anh cô bồ không trả lời mà cắm đầu bỏ chạy cũng đủ để cho anh hiểu sự thực là gì. Anh đã bị mọc sừng rồi. Quay qua nhìn chị, anh cúi ngằm mặt xuống không nói được lời nào. Đây là cái giá anh phải trả cho sự lăng nhăng của mình mà thôi. Hạnh phúc thật sự anh không cần lại đi chọn người lừa dối mình. Đáng đời anh lắm. Anh thực sự rất muốn, rất muốn nói ra câu anh đã hối hận rồi và anh xin chị một cơ hội cho anh được làm lại nhưng xem ra anh đã đánh mất cơ hội ấy từ rất lâu rồi.
Còn chị, chị sau cái ngày anh kí đơn ly hôn đó, chị đã biết chị cần phải sống cho bản thân mình. Hai đứa con này là nhờ chị thụ tinh nhân tạo mà có được. Và bây giờ, chị cũng chỉ cần sống thật vui vẻ, hạnh phúc bên hai đứa con mà thôi.