An-94 Abakan là mẫu súng trường tấn công tiên tiến được Quân đội Liên Xô phát triển từ cuối những năm 1980 - đầu 1990 do thiết kế sư Genady Nikonov phụ trách, An-94 được xem là ứng cử viên tiềm năng thay thế cho mẫu súng trường tấn công AK-74 đang phục vụ trong Quân đội Liên Xô lúc đó.Tuy nhiên quá trình phát triển súng trường tấn công An-94 không được hoàn thành trước khi Liên Xô sụp đổ, mà mãi đến năm 1993 nó mới chính thức được giới thiệu khi vượt qua một loạt ứng viên tiềm năng khác chẳng hạn như AEK-971. Đến năm 1994, An-94 được chính đưa vào trang bị trong Quân đội và Bộ Nội vụ Nga với số lượng hạn chế do ngân sách eo hẹp của nước Nga khi đó.Về thiết kế, An-94 sở hữu hình dáng hoàn toàn khác biệt với các dòng súng trường tấn công của Nga trước đây và sử dụng đạn tiêu chuẩn 5.45x39mm của Liên Xô. Nhưng điều tạo nên sự đặc biệt của An-94 chính là cơ chế bắn của nó.An-94 có chế độ nạp đạn tự động khá đặc biệt khi kết hợp giữa áp lực khí nén và lùi nòng kết hợp trích khí để giảm độ giật khi bắn. Tuy nhiên, nòng súng, ống trích khí và khóa nòng lại là một khối thống nhất. Khi bắn toàn bộ nòng súng, ống trích khí, khóa nòng sẽ chuyển động tới lui giúp tăng đáng kể độ chính xác của đường đạn.Một điểm đặc biệt khác của An-94 là chế độ bắn điểm xạ hai viên của nó được đánh giá là vượt trội hơn chế độ điểm xạ từng viên. Ở chế độ này viên đạn mới được nạp vào sẽ khai hỏa ngay lập tức mà không cần phải đợi toàn bộ khối nòng trở về vị trí cũ, giúp An-94 có thể đạt tới tốc độ bắn 1.800 viên/phút. Ở một số bài bắn thử cả hai viên đạn được bắn ra từ An-94 đều tấn công chính xác mục tiêu và chỉ tạo ra một lỗ đạn duy nhất ở khoảng cách 100m.Trong khi đó ở chế độ bắn tự động An-94 chỉ có tốc độ bắn 600 viên/phút với tầm bắn hiệu quả từ 650-700m và tối đa là 1.000m. Sơ tốc đầu nòng đạt 960m/s. Tuy nhiên An-94 lại có những nhược điểm khiến nó khó có thể trở thành một mẫu súng trường tấn công tương lai trong Quân đội Nga.Dù nghe có vẻ vô lý nhưng hạn chế lớn nhất của súng trường An-94 là nó quá hiện đại, với thiết kế cực kỳ phức tạp, thời gian tháo lắp súng khá lâu dẫn tới nó khó có thể được bảo trì hay bảo dưỡng nhanh trên chiến trường nếu xảy ra hỏng hóc. Giá thành của An-94 cũng không hề rẻ cùng với đó dây chuyền sản xuất súng đòi hỏi khá nhiều đầu tư, còn đối với dòng AK serie chúng vẫn sử dụng công nghệ sản xuất từ những năm 1950.Điểm duy nhất của An-94 có thể tận dụng từ các dòng súng trường tấn công trước đó của Nga là hộp tiếp đạn tiêu chuẩn dùng cho cỡ đạn 5.45x39mm trên những khẩu AK-74. Ngoài ra nó cũng có thể sử dụng hộp tiếp đạn 45 viên của RPK-74.Thiết kế thước ngắm cơ khí trên An-94 cũng khác dòng AK khi nó không sở hữu thước ngắm ở giữa thân súng mà thay vào đó là thước ngắm cơ khí đầu ruồi dạng hở ở đầu nòng, thân súng có các mấu để gắn kính ngắm quang học hay điện tử khi cần thiết. Độ giật của súng khi bắn không chỉ giảm bớt do cơ chế bắn đặc biệt mà còn bởi loa che lửa đầu nòng hình số 8 độc đáo có khả năng làm tăng độ chụm của đạn và tự làm sạch bụi bẩn.An-94 cũng có thể được trang bị thêm súng phóng lựu gắn dưới nòng súng với các dòng GP-25 hoặc GP-30 40mm. một điểm khá thú vị là An-94 có thể lắp cùng lúc súng phóng lựu và lưỡi lê trong chiến đấu điều các dòng AK không làm được.Hiện nay An-94 vẫn phục vụ hạn chế trong các đơn vị đặc biệt thuộc Quân đội và Bộ Nội vụ Nga. Tuy nhiên dây chuyền sản xuất dòng súng này đã ngưng hoạt động từ năm 2006 và Bộ Quốc phòng Nga đã quyết định bỏ qua An-94 để tìm kiếm một dòng súng trường tấn công thế hệ mới khác.
An-94 Abakan là mẫu súng trường tấn công tiên tiến được Quân đội Liên Xô phát triển từ cuối những năm 1980 - đầu 1990 do thiết kế sư Genady Nikonov phụ trách, An-94 được xem là ứng cử viên tiềm năng thay thế cho mẫu súng trường tấn công AK-74 đang phục vụ trong Quân đội Liên Xô lúc đó.
Tuy nhiên quá trình phát triển súng trường tấn công An-94 không được hoàn thành trước khi Liên Xô sụp đổ, mà mãi đến năm 1993 nó mới chính thức được giới thiệu khi vượt qua một loạt ứng viên tiềm năng khác chẳng hạn như AEK-971. Đến năm 1994, An-94 được chính đưa vào trang bị trong Quân đội và Bộ Nội vụ Nga với số lượng hạn chế do ngân sách eo hẹp của nước Nga khi đó.
Về thiết kế, An-94 sở hữu hình dáng hoàn toàn khác biệt với các dòng súng trường tấn công của Nga trước đây và sử dụng đạn tiêu chuẩn 5.45x39mm của Liên Xô. Nhưng điều tạo nên sự đặc biệt của An-94 chính là cơ chế bắn của nó.
An-94 có chế độ nạp đạn tự động khá đặc biệt khi kết hợp giữa áp lực khí nén và lùi nòng kết hợp trích khí để giảm độ giật khi bắn. Tuy nhiên, nòng súng, ống trích khí và khóa nòng lại là một khối thống nhất. Khi bắn toàn bộ nòng súng, ống trích khí, khóa nòng sẽ chuyển động tới lui giúp tăng đáng kể độ chính xác của đường đạn.
Một điểm đặc biệt khác của An-94 là chế độ bắn điểm xạ hai viên của nó được đánh giá là vượt trội hơn chế độ điểm xạ từng viên. Ở chế độ này viên đạn mới được nạp vào sẽ khai hỏa ngay lập tức mà không cần phải đợi toàn bộ khối nòng trở về vị trí cũ, giúp An-94 có thể đạt tới tốc độ bắn 1.800 viên/phút. Ở một số bài bắn thử cả hai viên đạn được bắn ra từ An-94 đều tấn công chính xác mục tiêu và chỉ tạo ra một lỗ đạn duy nhất ở khoảng cách 100m.
Trong khi đó ở chế độ bắn tự động An-94 chỉ có tốc độ bắn 600 viên/phút với tầm bắn hiệu quả từ 650-700m và tối đa là 1.000m. Sơ tốc đầu nòng đạt 960m/s. Tuy nhiên An-94 lại có những nhược điểm khiến nó khó có thể trở thành một mẫu súng trường tấn công tương lai trong Quân đội Nga.
Dù nghe có vẻ vô lý nhưng hạn chế lớn nhất của súng trường An-94 là nó quá hiện đại, với thiết kế cực kỳ phức tạp, thời gian tháo lắp súng khá lâu dẫn tới nó khó có thể được bảo trì hay bảo dưỡng nhanh trên chiến trường nếu xảy ra hỏng hóc. Giá thành của An-94 cũng không hề rẻ cùng với đó dây chuyền sản xuất súng đòi hỏi khá nhiều đầu tư, còn đối với dòng AK serie chúng vẫn sử dụng công nghệ sản xuất từ những năm 1950.
Điểm duy nhất của An-94 có thể tận dụng từ các dòng súng trường tấn công trước đó của Nga là hộp tiếp đạn tiêu chuẩn dùng cho cỡ đạn 5.45x39mm trên những khẩu AK-74. Ngoài ra nó cũng có thể sử dụng hộp tiếp đạn 45 viên của RPK-74.
Thiết kế thước ngắm cơ khí trên An-94 cũng khác dòng AK khi nó không sở hữu thước ngắm ở giữa thân súng mà thay vào đó là thước ngắm cơ khí đầu ruồi dạng hở ở đầu nòng, thân súng có các mấu để gắn kính ngắm quang học hay điện tử khi cần thiết. Độ giật của súng khi bắn không chỉ giảm bớt do cơ chế bắn đặc biệt mà còn bởi loa che lửa đầu nòng hình số 8 độc đáo có khả năng làm tăng độ chụm của đạn và tự làm sạch bụi bẩn.
An-94 cũng có thể được trang bị thêm súng phóng lựu gắn dưới nòng súng với các dòng GP-25 hoặc GP-30 40mm. một điểm khá thú vị là An-94 có thể lắp cùng lúc súng phóng lựu và lưỡi lê trong chiến đấu điều các dòng AK không làm được.
Hiện nay An-94 vẫn phục vụ hạn chế trong các đơn vị đặc biệt thuộc Quân đội và Bộ Nội vụ Nga. Tuy nhiên dây chuyền sản xuất dòng súng này đã ngưng hoạt động từ năm 2006 và Bộ Quốc phòng Nga đã quyết định bỏ qua An-94 để tìm kiếm một dòng súng trường tấn công thế hệ mới khác.