Cần mẫn, siêng năng, lặng lẽ, trước chánh điện là sân cỏ cần nhiều công chăm sóc, vun tưới.
Chú phải nhỏ cỏ tạp trong ấy, và tưới đẫm mặt cỏ vào buổi chiều. Ngoài cổng chùa, một vuông đất đầy cỏ dại xâm xấp nước, cũng cần dọn dẹp thường xuyên. Chánh điện phải luôn sạch sẽ, lại hậu liêu, đông lang, tây lang, bao nhiêu đồ đạc cần ngăn nắp, trật tự.
Ngoài ra, sau chùa có một cái ao to, bờ ao trồng cây thuốc và rau, cũng cần tưới. Bao nhiêu là việc, cũng khó tin, vì chỉ có một mình chú làm công quả là chủ yếu, những vị xuất gia hay công quả khác có việc riêng, tỉ như kinh kệ, tổ chức các khóa tu học, các công việc phật sự khác.
Mình chú âm thầm lặng lẽ lao động trong khu đất nhà chùa chẳng khác mấy công việc của một bác nông dân, khác chăng là cần lao trong tiếng chuông chùa và khói hương cửa Phật.
|
Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa.
|
Phòng nghỉ của chú đơn sơ, những cất nhiều Kinh sách. Chú đọc mỗi khi rảnh rỗi, nhất là vào ban đêm. Đọc đi đọc lại, nhuần nhuyễn, thấm thía….
Mỗi khi chùa có sự kiện phật sự như Vu Lan, Phật đản,...đông nghịt phật tử, người trong chùa được sắp xếp người nào việc nấy tinh tươm, duy chỉ có chú vẫn lặng lẽ việc của mình, như mọi ngày, chú không thuộc vào ban bệ nào cả! Có khi mọi người quên sự có mặt của chú chăng? Mỗi dịp như thế nhiều người được xướng danh, duy chỉ có chú vẫn lặng lẽ với công việc.
Trong đám cỏ cây chú chăm tưới có mấy gốc bồ đề, chú tự trồng ở mảnh đất sau nhà chùa. Trong nhiều năm, gần như ngày nào chú cũng ý tứ dành nước tưới những cây bồ đề ấy, cho dù phải gánh nước đi xa. Cây lớn chầm chậm, không ngừng, cho đến năm thứ mười thì mấy cụm tra bồ đề đã xum xuê một khoảnh đất, dáng dấp đẹp đẽ, thanh tịnh, ai cũng ưa nhìn mỗi khi có dịp ra ao chùa. Rồi người ta bứng hai bụi tra chuyển ra trước Chánh điện, trong khoảng đất trồng cỏ, trồng hai bên.
Ngày ấy là một sự kiện, đông đảo trai tráng chuyển, trồng hai bụi tra suốt cả ngày trời. Có người nhìn, ngắm, bình phẩm: hai bụi tra bồ đề này nếu là dân biết chơi, thấy thích, họ sẽ sẵn mua nhiều triệu đồng vì có gốc đẹp, dáng hay, cành lá ưng ý. Nghe như thế, chú vui trong dạ, không có tiền cúng dường, nhưng chú đã có công vun tưới trong mười năm, cúng Phật những cụm tra bồ đề to đẹp như thế, nhẹ lòng…
Trước chùa đã có hai cụm tra bồ đề to cao, xum xuê. Còn chú vẫn âm thầm lặng lẽ tiếp tục công việc của mình như bấy lâu, cúng dường Phật bằng tấm lòng đơn sơ chân thật song khó đong đếm hết bằng tiền. Có một con người như thế, trong một ngôi chùa vùng ven thật là câu chuyện đẹp, cảm động hình ảnh ngôi chùa Việt.
Đâu có cần gì xa lạ. Hoành tráng. Nổi tiếng và danh tiếng mới có sức hút tâm linh.