Người Trung Quốc cho rằng, những thợ rèn vũ khí vào triều đại đầu tiên của họ đã phủ một lớp ôxit crôm mỏng lên binh khí để bảo vệ chúng khỏi bị ăn mòn.Vào năm 1970, khi khai quật đội quân đất nung nổi tiếng trong lăng mộ Tần Thủy Hoàng, các nhà khảo cổ học đã phát hiện ra những thanh kiếm sắc bén vốn được phủ một lớp ôxít crôm mỏng. Đặc biệt, sau hai thiên niên kỷ, các lưỡi kiếm vẫn không hề bị gỉ.Như vậy, công nghệ mạ crôm đã xuất hiện từ thời đại nhà Tần, Trung Hoa cổ đại. Không những thế, công nghệ người xưa sử dụng còn vượt trội hơn cả những công nghệ hiện đại nhất ngày nay. Điều đáng nói, tới năm 1920, công nghệ mạ crom mới được phát minh.Từ nghìn năm trước, người La Mã cổ đại đã sử dụng bê tông để xây dựng nhiều tòa nhà và tượng đài trong thành Rome. Trải qua 2000 năm với biết bao tác động của môi trường, con người, các công trình kiến trúc đó vẫn tồn tại cho tới ngày nay.Thành phần bí mật có trong loại bê tông mà người La Mã cổ đại sử dụng để xây nhiều công trình như đền thờ Pantheon và đấu trường Colosseum là cát núi lửa và đá cẩm thạch (canxi hydroxide). Hỗn hợp này giúp tạo ra một mạng lưới tinh thể chịu được đứt gãy tốt, giúp cho bê tông La Mã có độ bền ưu việt hơn hẳn so với bê tông hiện đại.Theo các nhà khoa học có thể người Ai Cập đã tạo ra loại thuốc nhuộm tổng hợp vào năm 3000 trước Công nguyên để tạo ra nước men sử dụng trong gốm sứ.Bằng cách nung nóng một hỗn hợp gồm cát, tro, canxi cacbonat (có lẽ được chiết xuất từ vỏ sò, ốc...), và một quặng chứa đồng ở nhiệt độ trên 800°C, người Ai Cập cổ đại đã tạo ra silicat đồng canxi (CaCuSi4O10 hay CaOCuO(SiO2)4) màu xanh dương.Các ống nano cacbon là một dạng thù hình của nguyên tố cacbon và chúng được cấu tạo từ nhiều hình trụ với các vách ngăn có độ dày chỉ bằng một nguyên tử. Cấu trúc tinh thể đặc biệt này đã làm cho ống nano cacbon có nhiều tính chất đặc biệt: nhẹ hơn thép 6 lần nhưng bền hơn thép 100 lần, có tính đàn hồi rất tốt, vừa có thể dẫn điện tốt ở điều kiện này lại vừa có thể trở thành bán dẫn ở điều kiện khác...Những đặc tính này có sự tương đồng với thép Damascus được tạo ra từ hàng trăm năm trước bởi người dân ở Damascus (thủ đô của Syria). Đặc điểm nhận dạng của loại thép này là những vân, rãnh thép xoáy tự nhiên, đẹp, sắc bén và bền một cách đáng ngạc nhiên.Với trình độ khoa học hiện nay chúng ta đã biết được chính xác thành phần cấu tạo nên loại thép Damascus. Tuy nhiên, cách thức để tạo nên loại thép này đã hoàn toàn bị thất truyền. Mặc dù với khoa học hiện đại, con người chỉ thành công trong việc mô phỏng lại được vân thép và một phần đặc tính chứ chưa thể khôi phục lại được hoàn toàn loại thép tuyệt vời này.
Người Trung Quốc cho rằng, những thợ rèn vũ khí vào triều đại đầu tiên của họ đã phủ một lớp ôxit crôm mỏng lên binh khí để bảo vệ chúng khỏi bị ăn mòn.
Vào năm 1970, khi khai quật đội quân đất nung nổi tiếng trong lăng mộ Tần Thủy Hoàng, các nhà khảo cổ học đã phát hiện ra những thanh kiếm sắc bén vốn được phủ một lớp ôxít crôm mỏng. Đặc biệt, sau hai thiên niên kỷ, các lưỡi kiếm vẫn không hề bị gỉ.
Như vậy, công nghệ mạ crôm đã xuất hiện từ thời đại nhà Tần, Trung Hoa cổ đại. Không những thế, công nghệ người xưa sử dụng còn vượt trội hơn cả những công nghệ hiện đại nhất ngày nay. Điều đáng nói, tới năm 1920, công nghệ mạ crom mới được phát minh.
Từ nghìn năm trước, người La Mã cổ đại đã sử dụng bê tông để xây dựng nhiều tòa nhà và tượng đài trong thành Rome. Trải qua 2000 năm với biết bao tác động của môi trường, con người, các công trình kiến trúc đó vẫn tồn tại cho tới ngày nay.
Thành phần bí mật có trong loại bê tông mà người La Mã cổ đại sử dụng để xây nhiều công trình như đền thờ Pantheon và đấu trường Colosseum là cát núi lửa và đá cẩm thạch (canxi hydroxide). Hỗn hợp này giúp tạo ra một mạng lưới tinh thể chịu được đứt gãy tốt, giúp cho bê tông La Mã có độ bền ưu việt hơn hẳn so với bê tông hiện đại.
Theo các nhà khoa học có thể người Ai Cập đã tạo ra loại thuốc nhuộm tổng hợp vào năm 3000 trước Công nguyên để tạo ra nước men sử dụng trong gốm sứ.
Bằng cách nung nóng một hỗn hợp gồm cát, tro, canxi cacbonat (có lẽ được chiết xuất từ vỏ sò, ốc...), và một quặng chứa đồng ở nhiệt độ trên 800°C, người Ai Cập cổ đại đã tạo ra silicat đồng canxi (CaCuSi4O10 hay CaOCuO(SiO2)4) màu xanh dương.
Các ống nano cacbon là một dạng thù hình của nguyên tố cacbon và chúng được cấu tạo từ nhiều hình trụ với các vách ngăn có độ dày chỉ bằng một nguyên tử. Cấu trúc tinh thể đặc biệt này đã làm cho ống nano cacbon có nhiều tính chất đặc biệt: nhẹ hơn thép 6 lần nhưng bền hơn thép 100 lần, có tính đàn hồi rất tốt, vừa có thể dẫn điện tốt ở điều kiện này lại vừa có thể trở thành bán dẫn ở điều kiện khác...
Những đặc tính này có sự tương đồng với thép Damascus được tạo ra từ hàng trăm năm trước bởi người dân ở Damascus (thủ đô của Syria). Đặc điểm nhận dạng của loại thép này là những vân, rãnh thép xoáy tự nhiên, đẹp, sắc bén và bền một cách đáng ngạc nhiên.
Với trình độ khoa học hiện nay chúng ta đã biết được chính xác thành phần cấu tạo nên loại thép Damascus. Tuy nhiên, cách thức để tạo nên loại thép này đã hoàn toàn bị thất truyền. Mặc dù với khoa học hiện đại, con người chỉ thành công trong việc mô phỏng lại được vân thép và một phần đặc tính chứ chưa thể khôi phục lại được hoàn toàn loại thép tuyệt vời này.