Đêm định mệnh
Vào một đêm mùa đông ngày 20/12/1980, trong thời tiết giá buốt với nhiệt độ giảm xuống tận -30 độ C, cô gái 19 tuổi Jean Hilliard lái xe từ nhà bạn về nhà ở Lengby, Minnesota. Bỗng nhiên, xe mất lái, trượt dốc trên con đường băng giá. Cô không thể kiểm soát được chiếc xe và nó đã đâm vào một cái mương bên đường.
Biết rằng sẽ chết cóng nếu còn ở lại xe, sau đó, Jean bước ra ngoài và bắt đầu đi bộ tới nhà một người bạn sống gần đó để nhờ giúp đỡ.
Jean Hilliard lúc đó chỉ đi giày tây, khoác một chiếc áo khoác và đeo găng tay. Jean đi ngược gió, chân cô lạnh buốt.
Quần áo không đủ ấm nên Jean ngã gục xuống đường khoảng vài mét trước cửa nhà người bạn. Lúc đó khoảng 1 giờ sáng và Jean gần như đã kiệt sức, không thể gượng dậy được nữa.
|
“Cô gái đóng băng” Jean Hilliard (ảnh nhỏ) đã trở thành một hiện tượng bí ẩn của y học hiện đại. |
Cô nằm bất động trong tuyết cho tới khi được người bạn là Nelson phát hiện vào khoảng 7h sáng hôm sau. Thời điểm đó, người cô đã cứng như một tảng đá và Nelson đã phải rất khó khăn mới đẩy được cô vào ghế sau ôtô rồi đưa đến bệnh viện.
Ngay khi tiếp nhận ca cấp cứu, các bác sĩ tại Bệnh viện Fosston nhất loạt đều sững sờ trước tình trạng của Jean. Jean thở rất chậm, thậm chí bác sĩ không thể kẹp nhiệt kế để đo nhiệt độ cho Jean.
Cơ thể Jean đã bị đông thành đá, không có khớp nào cử động được. Họ không thể dịch chuyển bất cứ bộ phận nào của cơ thể cô, thậm chí không thể đâm xuyên kim qua da cô để tiêm.
Mắt Jean không phản ứng với ánh sáng. Các bác sỹ chỉ biết đặt những gói ủ ấm xung quanh cơ thể Jean để tăng nhiệt độ cơ thể, làm tan lớp băng.
"Cơ thể cô ấy lạnh lẽo, đông cứng giống như một miếng thịt để trong ngăn đá tủ lạnh. Các chi đều không thể gập hoặc cử động. Cô ấy không có bất kỳ một phản ứng nào trong khoảng 2 hoặc 3 giờ sau khi bắt đầu tan băng. Nhịp tim của Jean chỉ đập 8 lần mỗi phút. Nhiệt độ cơ thể khoảng 26 độ C", bác sĩ George Sather điều trị cho Jean cho biết.
Bất lực, nhóm cấp cứu đành phải buông xuôi. Họ nói các tế bào hoàn toàn đông cứng, các cơ quan nội tạng cũng lạnh dần, sẽ càng khó hơn để chúng có thể thực hiện chức năng của mình cho tới khi hoàn toàn ngừng hẳn. Thậm chí não cũng không thể cứu. Jean gần như chỉ là một xác chết đóng băng, không còn hy vọng nào cả.
Hồi sinh kỳ diệu
Ngồi bên giường bệnh của con gái, mẹ Jean chỉ còn biết nắm tay cô và cầu nguyện, dù bản thân bà cũng biết rằng đã hết hy vọng.
Thế nhưng, trong khi mọi người đang tính đến hậu sự cho cô thì 11h trưa ngày 21/12/1980, Jean bắt đầu co giật và lấy lại được ý thức một cách thần kỳ. Mọi người xung quanh cô đều kinh ngạc.
Đến 13 giờ, Jean bắt đầu có dấu hiệu của sự sống, trong khi mẹ cô không ngừng cầu nguyện thì cuối cùng cô cũng tỉnh dậy và đòi uống nước.
Vào ban đêm, cô có thể di chuyển đôi cánh tay. Đến ngày thứ 3, đôi chân của cô cũng có thể di chuyển. Cô phải điều trị y tế trong 49 ngày tiếp theo nhưng sau đó hồi phục hoàn toàn và không phải cắt bỏ ngay cả một ngón tay.
Các bác sĩ vô cùng ngạc nhiên, đây là trường hợp khoa học hiện đại không thể tin nổi, khi cô không phải cắt bỏ gì hết trong khi rõ ràng chẩn đoán việc hoại tử cả tay và chân của cô đã được xác định.
Jean đã nằm 6 ngày trong phòng chăm sóc đặc biệt trước khi được chuyển sang phòng dịch vụ. Ngày thứ 49, cô đã có thể về nhà, như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Và cho đến nay, vẫn không ai biết được làm cách nào mà cơ thể của cô gái lại có thể phục hồi hoàn toàn và nhanh chóng, không để lại bất kỳ di chứng nào của trạng thái đóng băng.