Hoa khước từ mọi lời khuyên, mọi sự tiếp xúc của người thân, bạn bè, và cả cán bộ hòa giải hết sức có lý có tình. Hoa cố thủ, vì cô không muốn nhân nhượng, bởi điều đó đồng nghĩ với cô đã sai.
Tùng đâu nói Hoa sai, hay buộc cô phải thừa nhận là cô sai. Tùng biết anh sai. Nhưng Hoa không cho anh cơ hội sửa chữa. Hoa lặng lẽ xách valy đi khỏi thành phố vào buổi chiều mưa đầu hạ. 1 tháng trôi qua, mưa bắt đầu dầm dề, nhất là ở vùng cao nguyên.
|
Hoa rất yêu chồng, cô nói những ngày xa anh, cô nhớ chồng vô cùng, thèm được anh ôm cô, đặt tay lên bụng vợ mà nói chuyện với con. (Ảnh minh họa) |
Tùng lo cho Hoa, đang mang bầu tháng thứ 4 nhưng Hoa dọa anh, nếu anh đi tìm cô thì cô sẽ tự tử. Tùng muốn nữ thám tử là tôi ở bên cạnh Hoa, để chăm sóc, lo lắng cho cô. Hy vọng là với người lạ, Hoa lại dễ mở lòng hơn.
Thám tử nhập vai 1 người phụ nữ nông thôn từ Bắc vào Nam, xin vào làm vườn. Trang trại trồng nấm linh chi của Nhật Hạ - bạn Hoa - nằm ở lưng chừng đoạn đường từ Đức Trọng tới Đà Lạt. Khí hậu ở đây phải nói là dễ chịu quanh năm, không quá lạnh và thất thường như Đà Lạt.
Trang trại trồng nấm sạch, khép kín nên được che chắn kỹ lưỡng. Hệ thống tưới phun sương, quy trình chăm sóc kỹ lưỡng nên nấm phát triển tốt, giữ được rất nhiều bào tử trên mặt nấm. Từ trước tới nay tôi chưa bao giờ được biết quy trình trồng nấm thực tế ra sao, nên phải hết sức chăm chú học hỏi kỹ lưỡng để làm cho đúng yêu cầu như 1 người làm vườn thực thụ.
Khi Nhật Hạ quệt tay lên nấm để đưa cho tôi xem và đánh giá độ dày của bào tử, cô ấy khen tôi tiến bộ nhanh. Cô nói, sau Hoa, tôi là người thứ 2 khiến cô hài lòng, Nhật Hạ hy vọng tôi sẽ ở đây làm việc lâu dài.
Hoa chen ngang: “Vậy là bà chủ không muốn Hoa ở đây lâu dài sao?”. Nhật Hạ nói: “Bà còn về nhà sinh con với chồng đi, ở đây tôi không nuôi được! Tôi chưa chồng, không có kinh nghiệm gì hết!”.
Rồi Hoa đi theo tôi những lúc rảnh rỗi, hỏi han tôi. Tôi cũng nhân cớ đó mà tìm hiểu tâm tư của cô. Hoa ít nói về bản thân, cô chỉ hỏi han về cách chăm sóc em bé. Có một điều lạ là Hoa nói chuyện với mọi người ở đây đều rất dịu dàng.
Nhưng khi Tùng gọi điện thì cô lại đổi sắc mặt, gằn giọng, nhát gừng và cúp máy rất nhanh. Không lẽ cô lại muốn tuyệt tình thật sao? Hoa muốn con mình chào đời mà không có cha sao? Cô nhẫn tâm với con như vậy sao? Khi những ý nghĩ có tính phán xét đó thoáng qua đầu, tôi vội xua đi. Nhất định tôi sẽ tìm ra uẩn khúc.
Buổi tối khi tôi đem vào phòng Hoa một ly sữa nóng, cô đang khóc vội quệt nước mắt quay đi. Tôi nói cô nhớ giữ gìn tinh thần vui vẻ, vì điều đó quan trọng không kém sức khỏe thể chất. Khi mẹ trầm cảm, u sầu, con sẽ không có tâm trạng tốt. Hoa kêu tôi ngồi lại.
Cô nói những ngày ở đây, cô nhớ chồng vô cùng, thèm được anh ôm cô, đặt tay lên bụng vợ mà nói chuyện với con. Nhưng chính cô gái xen vào giữa cuộc hôn nhân của họ, đã cầu xin Hoa để đứa bé trong bụng cô ta có cha. Hoa chỉ là người lấp chỗ trống khi cô ta đi du học.
Tôi hỏi sao Hoa không thử tìm hiểu giữa họ có phải là tình cảm thật sự, đáng để cô phải hy sinh cuộc hôn nhân của mình? Hoa ngớ người ra. Vì lâu nay cô quá tự tôn, không cho phép mình đi tìm hiểu, điều tra kẻ khác như cách làm của một tiểu nhân.
Tôi thay mặt Hoa, giả vờ là khách hàng gọi về công ty, nhờ thám tử khác điều tra về “người thứ 3” đó. Khi tiếp cận cô ta, tôi lại có được những thông tin, hình ảnh của chính “thân chủ” của mình, khi Tùng đi gặp và nói chuyện thẳng thắn với cô gái kia. Tùng không hề biết chúng tôi “theo dõi” họ, nên thái độ của anh tôi tin là thật. Tôi quyết tâm thuyết phục Hoa hàn gắn với chồng, ít ra cô cũng cho bản thân mình một cơ hội.