Trước đó các máy bay chiến đấu của Nga thường xuyên giúp Syria đánh chặn các máy bay chiến đấu của Thổ Nhĩ Kỳ và Israel xâm phạm không phận. Tuy nhiên, có nhiều dấu hiệu cho thấy Nga đang tìm cách hỗ trợ Syria để nước này có thể tự bảo vệ tốt hơn không phận của mình và MiG-29 sẽ là vũ khí chủ chốt.Nếu xung đột ở Idlib leo thang, có khả năng cao là Syria sẽ triển khai máy bay chiến đấu để bảo vệ lực lượng của mình trước các cuộc tấn công của Thổ Nhĩ Kỳ và sẵn sàng giao tranh với các máy bay Thổ Nhĩ Kỳ đang cố gắng hoạt động trong không phận Syria.Nếu điều này xảy ra, nhiều khả năng các tiêm kích MiG-29 của Syria sẽ tham chiến. Không quân Thổ Nhĩ Kỳ hiện đang biên chế hai phi đội máy bay chiến đấu F-5 và F-4 từ thời Chiến tranh Lạnh, trước đây được sử dụng để huấn luyện và không có khả năng được triển khai.Mười phi đội còn lại bao gồm F-16C/D Fighting Falcons, trong đó Thổ Nhĩ Kỳ là nhà khai thác nước ngoài lớn nhất với 250 chiếc đang hoạt động. F-16 là máy bay chiến đấu một động cơ hạng nhẹ được đưa vào trang bị 4 năm trước MiG-29.MiG-29SMT được cho là sẽ có lợi thế đáng kể so với F-16 của Thổ Nhĩ Kỳ do nhiều yếu tố. Tiêm kích MiG-29 có khả năng tiếp cận tên lửa không đối không R-77 với tầm bắn 110km và các biện pháp đối phó tác chiến điện tử tương đối hiện đại.Trong khi đó, F-16 của Thổ Nhĩ Kỳ không được bổ sung tên lửa không đối không hiện đại và chỉ dựa vào tên lửa AIM-120A ngày càng lỗi thời, với phạm vi tiêu diệt mục tiêu chỉ là 70 km.MiG-29SMT cũng có quyền truy cập vào radar mảng pha quét điện tử Zhuk-ME, mang lại lợi thế đáng kể so với các radar quét cơ học có kích thước tương tự của F-16 vốn dễ bị nhiễu hơn nhiều.Về hiệu suất bay, lợi thế của MiG-29 lớn hơn đáng kể, với khả năng cơ động tốt, tốc độ leo cao, độ cao hoạt động và tốc độ đều vượt xa F-16. Bay cao hơn và nhanh hơn cũng cho phép MiG-29 truyền nhiều năng lượng hơn cho tên lửa của mình, điều này sẽ làm tăng thêm lợi thế về tầm bắn của chúng.Trong các cuộc giao tranh tầm gần, tất cả các máy bay MiG-29 của Syria đều sử dụng tên lửa R-73 với ống ngắm gắn mũ bảo hiểm, để có thể tấn công mục tiêu ở những góc cực hạn. Tính năng này chỉ được trang bị trên một số chiếc F-16 nâng cấp mới nhất của Thổ Nhĩ Kỳ với tên lửa AIM-9X.Về mặt đào tạo nhân sự, cả Syria và Thổ Nhĩ Kỳ đều có những khiếm khuyết nghiêm trọng. Syria có ít nguồn lực để sử dụng trong thời gian bay dài, trong khi Thổ Nhĩ Kỳ đã bỏ tù phần lớn sĩ quan không quân của mình, sau khi họ tỏ ra không trung thành với chính phủ trong một nỗ lực đảo chính năm 2016.Tuy nhiên, Thổ Nhĩ Kỳ có lợi thế về phi đội bay hỗ trợ, đặc biệt là máy bay cảnh báo sớm trên không E-7A có thể cung cấp dữ liệu nhắm mục tiêu và thông tin có lợi khác cho các đơn vị F-16 của nước này.Lực lượng Không quân Syria không có máy bay hỗ trợ, mặc dù trong cuộc huấn luyện với Lực lượng Không quân Nga, các máy bay chiến đấu của nước này đã hoạt động với sự hỗ trợ từ các máy bay phản lực A-50AEW của Nga được triển khai ở Syria.Như vậy kịch bản đối đầu giữa Không quân Syria và Không quân Thổ Nhĩ Kỳ có thể xảy ra trong tương lai, tuy nhiên vẫn chưa thể khẳng định rằng bên nào sẽ chiếm ưu thế hoàn toàn trước đối phương.
Trước đó các máy bay chiến đấu của Nga thường xuyên giúp Syria đánh chặn các máy bay chiến đấu của Thổ Nhĩ Kỳ và Israel xâm phạm không phận. Tuy nhiên, có nhiều dấu hiệu cho thấy Nga đang tìm cách hỗ trợ Syria để nước này có thể tự bảo vệ tốt hơn không phận của mình và MiG-29 sẽ là vũ khí chủ chốt.
Nếu xung đột ở Idlib leo thang, có khả năng cao là Syria sẽ triển khai máy bay chiến đấu để bảo vệ lực lượng của mình trước các cuộc tấn công của Thổ Nhĩ Kỳ và sẵn sàng giao tranh với các máy bay Thổ Nhĩ Kỳ đang cố gắng hoạt động trong không phận Syria.
Nếu điều này xảy ra, nhiều khả năng các tiêm kích MiG-29 của Syria sẽ tham chiến. Không quân Thổ Nhĩ Kỳ hiện đang biên chế hai phi đội máy bay chiến đấu F-5 và F-4 từ thời Chiến tranh Lạnh, trước đây được sử dụng để huấn luyện và không có khả năng được triển khai.
Mười phi đội còn lại bao gồm F-16C/D Fighting Falcons, trong đó Thổ Nhĩ Kỳ là nhà khai thác nước ngoài lớn nhất với 250 chiếc đang hoạt động. F-16 là máy bay chiến đấu một động cơ hạng nhẹ được đưa vào trang bị 4 năm trước MiG-29.
MiG-29SMT được cho là sẽ có lợi thế đáng kể so với F-16 của Thổ Nhĩ Kỳ do nhiều yếu tố. Tiêm kích MiG-29 có khả năng tiếp cận tên lửa không đối không R-77 với tầm bắn 110km và các biện pháp đối phó tác chiến điện tử tương đối hiện đại.
Trong khi đó, F-16 của Thổ Nhĩ Kỳ không được bổ sung tên lửa không đối không hiện đại và chỉ dựa vào tên lửa AIM-120A ngày càng lỗi thời, với phạm vi tiêu diệt mục tiêu chỉ là 70 km.
MiG-29SMT cũng có quyền truy cập vào radar mảng pha quét điện tử Zhuk-ME, mang lại lợi thế đáng kể so với các radar quét cơ học có kích thước tương tự của F-16 vốn dễ bị nhiễu hơn nhiều.
Về hiệu suất bay, lợi thế của MiG-29 lớn hơn đáng kể, với khả năng cơ động tốt, tốc độ leo cao, độ cao hoạt động và tốc độ đều vượt xa F-16. Bay cao hơn và nhanh hơn cũng cho phép MiG-29 truyền nhiều năng lượng hơn cho tên lửa của mình, điều này sẽ làm tăng thêm lợi thế về tầm bắn của chúng.
Trong các cuộc giao tranh tầm gần, tất cả các máy bay MiG-29 của Syria đều sử dụng tên lửa R-73 với ống ngắm gắn mũ bảo hiểm, để có thể tấn công mục tiêu ở những góc cực hạn. Tính năng này chỉ được trang bị trên một số chiếc F-16 nâng cấp mới nhất của Thổ Nhĩ Kỳ với tên lửa AIM-9X.
Về mặt đào tạo nhân sự, cả Syria và Thổ Nhĩ Kỳ đều có những khiếm khuyết nghiêm trọng. Syria có ít nguồn lực để sử dụng trong thời gian bay dài, trong khi Thổ Nhĩ Kỳ đã bỏ tù phần lớn sĩ quan không quân của mình, sau khi họ tỏ ra không trung thành với chính phủ trong một nỗ lực đảo chính năm 2016.
Tuy nhiên, Thổ Nhĩ Kỳ có lợi thế về phi đội bay hỗ trợ, đặc biệt là máy bay cảnh báo sớm trên không E-7A có thể cung cấp dữ liệu nhắm mục tiêu và thông tin có lợi khác cho các đơn vị F-16 của nước này.
Lực lượng Không quân Syria không có máy bay hỗ trợ, mặc dù trong cuộc huấn luyện với Lực lượng Không quân Nga, các máy bay chiến đấu của nước này đã hoạt động với sự hỗ trợ từ các máy bay phản lực A-50AEW của Nga được triển khai ở Syria.
Như vậy kịch bản đối đầu giữa Không quân Syria và Không quân Thổ Nhĩ Kỳ có thể xảy ra trong tương lai, tuy nhiên vẫn chưa thể khẳng định rằng bên nào sẽ chiếm ưu thế hoàn toàn trước đối phương.