Những năm 1920. Có thể nói, phải đến những năm 20 của thế kỷ trước, thời trang và các sản phẩm chăm sóc sắc đep mới thực sự được người phụ nữ quan tâm. Nhờ có sự bùng nổ về thời trang và trang điểm, tiêu chuẩn sắc đẹp của thời kỳ này cũng khác nhiều so với những nét khác biệt so với thời kỳ cổ điển trước đó.
Thời kỳ này, cô gái đẹp là cô gái có đôi môi trái tim, tô son màu sẫm và trang điểm tông màu mắt cực đậm. Hình ảnh này chiếm lĩnh các màn bạc thế giới và lập tức được các cô gái bắt chước. Biểu tượng cho sắc đẹp thời kỳ này là người đẹp Clara Bow, diễn viên phim câm của Hollywood. Những năm 1930. Tới những năm 30 của thế kỷ trước, tông trang điểm đã không còn quá đậm đà như những năm 20 do kỹ thuật màn bạc đã tốt hơn và có thể đưa nhiều sắc độ màu hơn lên màn ảnh. Các tông trang điểm được sử dụng thêm trong thời kỳ này là hồng phấn, hoa hồng… Thời kỳ này, các cô gái có mốt chọn màu son phù hợp với màu quần và trang điểm ngày càng trở nên quan trọng, không thể thiếu với một cô gái của thập niên 30. Joan Crawford là biểu tượng của thời kỳ này. Những năm 1940. Do hệ quả của chiến tranh thế giới thứ 2, trang điểm không còn được chú trọng như thập kỷ trước. Các cô gái trang điểm đơn giản hơn, và có phần mạnh mẽ, nam tính. Tiêu chuẩn nhan sắc của thời kỳ này tập trung ở nữ diễn viên Ingrid Bergman, người thủ vai chính trong bộ phim tình cảm huyền thoại Casablanca. Những năm 1950. Tới năm 1950, vẻ đẹp nữ tính, quyến rũ đã trở lại. Dù đang dự tiệc nấu ăn, các cô gái tiêu chuẩn của thời kỳ này cũng phải trang điểm kỹ lưỡng, bao gồm son môi, phấn mắt và phấn má hồng. Tông trang điểm nhạt và mềm hơn thời kỳ trước đó nhưng không kém về độ cầu kỳ. Tiêu chuẩn vẻ đẹp phụ nữ thời kỳ này tập trung ở Grace Kelly, diễn viên, nữ hoàng Monaco hoặc cô đào Marilyn Monroe. Những năm 1960. Thời điểm này đánh dấu một sự đột phá, tự do hơn hẳn trong thời trang và trang điểm. Tiêu chí nhan sắc của phụ nữ cũng thoáng hơn hẳn. Các cô gái đẹp thời kỳ này là những cô gái trang điểm với nhiều eyeliner đen, cả mí trên và dưới, son môi tô màu hồng nhạt và tạo được phong cách trẻ trung, phá cách, điển hình là người mẫu Twiggy. Những năm 1970. Đây là thời điểm những trào lưu sống động của năm 60 có một chút thoái trào. Vẻ đẹp của người phụ nữ có phần tự nhiên hơn, hầu như không nệ vào trang điểm. Cô gái những năm 70 của thế kỷ trước có vẻ đẹp hồn nhiên, khỏe mạnh và không quá cầu kỳ, điển hình là nữ diễn viên Farrah Fawcett. Những năm 1980. Thời điểm này, biểu tượng nhan sắc của phụ nữ là mái tóc. Các kiểu tóc càng to, càng phồng càng được cho là đẹp. Các ngôi sao biểu tượng cho thời kỳ này là Madonna và Cyndi Lauper với mái tóc cỡ đại và những tông màu neon cực bắt mắt. Vẻ đẹp có phần lưỡng tính cũng được “lăng xê” thời kỳ 1980, điển hình lại vẻ đẹp của cô ca sĩ Sinead O’Connor. Những năm 1990. Thời kỳ này, vẻ đẹp phụ nữ đã không còn gói gọn trong những tiêu chuẩn cố định mà thay đổi và đa dạng hơn. Một trong những vẻ đep được yêu thích là vẻ siêu gày, thanh mảnh của Kate Moss. Kiểu tóc dài, rối tự nhiên theo phong cách rock cũng được yêu thích. Vẻ đẹp tối giản, tự nhiên như của Jennifer Aniston trong serie Friends cũng đặc biệt được đánh giá cao và trở thành một trong các tiêu chuẩn nhan sắc của thời kỳ này. Từ năm 2000 đến nay. Tiếp tục xu hướng của thời kỳ trước, vẻ đẹp được đánh giá cao ở thời kỳ này cũng đa dạng. Các cô gái gày, mình hạc xương mai vẫn được yêu thích. Một số khác lại lựa chọn tiêu chuẩn sắc đep là những cô gái khỏe mạnh, ngực lớn, eo thắt, hông nở như Laeticia Casta, Gisele Bundchen…Thời đại mới cho phép phụ nữ thoải mái lựa chọn kiểu tóc, màu tóc và tông trang điểm mà họ yêu thích và mọi vẻ đẹp đều được công nhận, hầu như không có các quy chuẩn quá khắt khe cho nhan sắc phụ nữ.
Những năm 1920. Có thể nói, phải đến những năm 20 của thế kỷ trước, thời trang và các sản phẩm chăm sóc sắc đep mới thực sự được người phụ nữ quan tâm. Nhờ có sự bùng nổ về thời trang và trang điểm, tiêu chuẩn sắc đẹp của thời kỳ này cũng khác nhiều so với những nét khác biệt so với thời kỳ cổ điển trước đó.
Thời kỳ này, cô gái đẹp là cô gái có đôi môi trái tim, tô son màu sẫm và trang điểm tông màu mắt cực đậm. Hình ảnh này chiếm lĩnh các màn bạc thế giới và lập tức được các cô gái bắt chước. Biểu tượng cho sắc đẹp thời kỳ này là người đẹp Clara Bow, diễn viên phim câm của Hollywood.
Những năm 1930. Tới những năm 30 của thế kỷ trước, tông trang điểm đã không còn quá đậm đà như những năm 20 do kỹ thuật màn bạc đã tốt hơn và có thể đưa nhiều sắc độ màu hơn lên màn ảnh. Các tông trang điểm được sử dụng thêm trong thời kỳ này là hồng phấn, hoa hồng…
Thời kỳ này, các cô gái có mốt chọn màu son phù hợp với màu quần và trang điểm ngày càng trở nên quan trọng, không thể thiếu với một cô gái của thập niên 30. Joan Crawford là biểu tượng của thời kỳ này.
Những năm 1940. Do hệ quả của chiến tranh thế giới thứ 2, trang điểm không còn được chú trọng như thập kỷ trước. Các cô gái trang điểm đơn giản hơn, và có phần mạnh mẽ, nam tính. Tiêu chuẩn nhan sắc của thời kỳ này tập trung ở nữ diễn viên Ingrid Bergman, người thủ vai chính trong bộ phim tình cảm huyền thoại Casablanca.
Những năm 1950. Tới năm 1950, vẻ đẹp nữ tính, quyến rũ đã trở lại. Dù đang dự tiệc nấu ăn, các cô gái tiêu chuẩn của thời kỳ này cũng phải trang điểm kỹ lưỡng, bao gồm son môi, phấn mắt và phấn má hồng.
Tông trang điểm nhạt và mềm hơn thời kỳ trước đó nhưng không kém về độ cầu kỳ. Tiêu chuẩn vẻ đẹp phụ nữ thời kỳ này tập trung ở Grace Kelly, diễn viên, nữ hoàng Monaco hoặc cô đào Marilyn Monroe.
Những năm 1960. Thời điểm này đánh dấu một sự đột phá, tự do hơn hẳn trong thời trang và trang điểm. Tiêu chí nhan sắc của phụ nữ cũng thoáng hơn hẳn.
Các cô gái đẹp thời kỳ này là những cô gái trang điểm với nhiều eyeliner đen, cả mí trên và dưới, son môi tô màu hồng nhạt và tạo được phong cách trẻ trung, phá cách, điển hình là người mẫu Twiggy.
Những năm 1970. Đây là thời điểm những trào lưu sống động của năm 60 có một chút thoái trào. Vẻ đẹp của người phụ nữ có phần tự nhiên hơn, hầu như không nệ vào trang điểm. Cô gái những năm 70 của thế kỷ trước có vẻ đẹp hồn nhiên, khỏe mạnh và không quá cầu kỳ, điển hình là nữ diễn viên Farrah Fawcett.
Những năm 1980. Thời điểm này, biểu tượng nhan sắc của phụ nữ là mái tóc. Các kiểu tóc càng to, càng phồng càng được cho là đẹp. Các ngôi sao biểu tượng cho thời kỳ này là Madonna và Cyndi Lauper với mái tóc cỡ đại và những tông màu neon cực bắt mắt.
Vẻ đẹp có phần lưỡng tính cũng được “lăng xê” thời kỳ 1980, điển hình lại vẻ đẹp của cô ca sĩ Sinead O’Connor.
Những năm 1990. Thời kỳ này, vẻ đẹp phụ nữ đã không còn gói gọn trong những tiêu chuẩn cố định mà thay đổi và đa dạng hơn. Một trong những vẻ đep được yêu thích là vẻ siêu gày, thanh mảnh của Kate Moss.
Kiểu tóc dài, rối tự nhiên theo phong cách rock cũng được yêu thích. Vẻ đẹp tối giản, tự nhiên như của Jennifer Aniston trong serie Friends cũng đặc biệt được đánh giá cao và trở thành một trong các tiêu chuẩn nhan sắc của thời kỳ này.
Từ năm 2000 đến nay. Tiếp tục xu hướng của thời kỳ trước, vẻ đẹp được đánh giá cao ở thời kỳ này cũng đa dạng. Các cô gái gày, mình hạc xương mai vẫn được yêu thích. Một số khác lại lựa chọn tiêu chuẩn sắc đep là những cô gái khỏe mạnh, ngực lớn, eo thắt, hông nở như Laeticia Casta, Gisele Bundchen…Thời đại mới cho phép phụ nữ thoải mái lựa chọn kiểu tóc, màu tóc và tông trang điểm mà họ yêu thích và mọi vẻ đẹp đều được công nhận, hầu như không có các quy chuẩn quá khắt khe cho nhan sắc phụ nữ.