Các nhà nghiên cứu châu Âu đã công bố những chi tiết chưa từng được biết đến về khu vực bức xạ kỳ lạ tọa lạc phía trên bờ biển Brazil vài trăm kilômét.Với tên gọi Vùng dị thường Nam Đại Tây Dương (SAA), đây là điểm các vành đai bức xạ Van Allen (những vành đai hạt tích điện bao quanh Trái Đất) tiến gần nhất đến bề mặt hành tinh của chúng ta.Khi các vành đai Van Allen được phát hiện lần đầu tiên vào những năm 1950, giới khoa học từng nghi ngờ vùng SAA có thể tạo ra rủi ro nào đó."Vùng dị thường Nam Đại Tây Dương" (SAA), nơi thường xuyên có chớp sáng lớn không đi kèm âm thanh nào.Nhưng SAA không phải chỉ là một cảnh tượng lạ lùng. Nó làm nhiễu loạn những máy tính trong phạm vi gần và khiến con người tiếp xúc với lượng bức xạ cao hơn.Do đó, nơi đây được mệnh danh là "Tam giác Bermuda của vũ trụ". Khi những chuyến bay có người lái vào vũ trụ trở nên ngày càng phổ biến hơn và các phi hành gia phụ thuộc nhiều hơn vào máy tính, những thách thức do SAA đặt ra có thể càng lớn hơn.Để hiểu rõ SAA, đầu tiên chúng ta cần hiểu về vành đai bức xạ Van Allen. Có hai khu vực hình vành khuyên tập trung những hạt mang điện tích quanh Trái Đất bị cố định bởi từ trường.Mặt Trời phát ra lượng bức xạ khổng lồ và nhiều hạt như electron bắn ra khỏi bề mặt Mặt Trời. Tất cả số vật liệu này bắn vào không gian và từ trường của Mặt Trời có thể bẻ cong chúng. Khi tới Trái Đất, chúng bị mắc kẹt trong từ trường hành tinh và hình thành những vành đai bức xạ trong vũ trụ.Vành đai Van Allen bảo vệ Trái Đất trước những hạt tích điện mạnh bắn ra từ Mặt Trời. Tuy nhiên, Trái Đất không phải hình tròn hoàn hảo mà hơi phình ở giữa. Các cực từ của Trái Đất cũng không hoàn toàn thẳng hàng với cực địa lý của hành tinh.Do Trái Đất có trục nghiêng, vành đai Van Allen cũng bị nghiêng theo. SAA là nơi vành đai Van Allen ở độ cao thấp nhất và cũng là điểm gần Trái Đất nhất. Do độ nghiêng, từ trường Trái Đất mạnh nhất ở phía bắc, khiến khu vực phía trên Nam Đại Tây Dương và Brazil nằm ngay ở hướng của vành đai Van Allen.Điều này không gây nguy hiểm cho Trái Đất nhưng có thể làm nhiễu loạn bất kỳ vệ tinh và tàu vũ trụ nào như Trạm Vũ trụ Quốc tế (ISS) đi qua khu vực, cũng như ảnh hưởng đến những người trên tàu.Một số tàu vũ trụ, chẳng hạn như Kính viễn vọng không gian Hubble, thậm chí được lập trình tắt các thiết bị phức tạp của chúng khi bay xuyên qua vùng SAA để tránh tổn hại. Trạm không gian quốc tế (ISS) cũng được trang bị thêm khiên chắn bức xạ nhằm đối phó với vấn đề này.Các nhà khoa họckhám phá ra rằng, mức bức xạ trong lớp thấp hơn của SAA ít hơn nhiều so với trong các lớp cao hơn. Thêm vào đó, vùng bất thường hiện đang di chuyển chầm chậm về phía tây.
Các nhà nghiên cứu châu Âu đã công bố những chi tiết chưa từng được biết đến về khu vực bức xạ kỳ lạ tọa lạc phía trên bờ biển Brazil vài trăm kilômét.
Với tên gọi Vùng dị thường Nam Đại Tây Dương (SAA), đây là điểm các vành đai bức xạ Van Allen (những vành đai hạt tích điện bao quanh Trái Đất) tiến gần nhất đến bề mặt hành tinh của chúng ta.
Khi các vành đai Van Allen được phát hiện lần đầu tiên vào những năm 1950, giới khoa học từng nghi ngờ vùng SAA có thể tạo ra rủi ro nào đó.
"Vùng dị thường Nam Đại Tây Dương" (SAA), nơi thường xuyên có chớp sáng lớn không đi kèm âm thanh nào.Nhưng SAA không phải chỉ là một cảnh tượng lạ lùng. Nó làm nhiễu loạn những máy tính trong phạm vi gần và khiến con người tiếp xúc với lượng bức xạ cao hơn.
Do đó, nơi đây được mệnh danh là "Tam giác Bermuda của vũ trụ". Khi những chuyến bay có người lái vào vũ trụ trở nên ngày càng phổ biến hơn và các phi hành gia phụ thuộc nhiều hơn vào máy tính, những thách thức do SAA đặt ra có thể càng lớn hơn.
Để hiểu rõ SAA, đầu tiên chúng ta cần hiểu về vành đai bức xạ Van Allen. Có hai khu vực hình vành khuyên tập trung những hạt mang điện tích quanh Trái Đất bị cố định bởi từ trường.
Mặt Trời phát ra lượng bức xạ khổng lồ và nhiều hạt như electron bắn ra khỏi bề mặt Mặt Trời. Tất cả số vật liệu này bắn vào không gian và từ trường của Mặt Trời có thể bẻ cong chúng. Khi tới Trái Đất, chúng bị mắc kẹt trong từ trường hành tinh và hình thành những vành đai bức xạ trong vũ trụ.
Vành đai Van Allen bảo vệ Trái Đất trước những hạt tích điện mạnh bắn ra từ Mặt Trời. Tuy nhiên, Trái Đất không phải hình tròn hoàn hảo mà hơi phình ở giữa. Các cực từ của Trái Đất cũng không hoàn toàn thẳng hàng với cực địa lý của hành tinh.
Do Trái Đất có trục nghiêng, vành đai Van Allen cũng bị nghiêng theo. SAA là nơi vành đai Van Allen ở độ cao thấp nhất và cũng là điểm gần Trái Đất nhất. Do độ nghiêng, từ trường Trái Đất mạnh nhất ở phía bắc, khiến khu vực phía trên Nam Đại Tây Dương và Brazil nằm ngay ở hướng của vành đai Van Allen.
Điều này không gây nguy hiểm cho Trái Đất nhưng có thể làm nhiễu loạn bất kỳ vệ tinh và tàu vũ trụ nào như Trạm Vũ trụ Quốc tế (ISS) đi qua khu vực, cũng như ảnh hưởng đến những người trên tàu.
Một số tàu vũ trụ, chẳng hạn như Kính viễn vọng không gian Hubble, thậm chí được lập trình tắt các thiết bị phức tạp của chúng khi bay xuyên qua vùng SAA để tránh tổn hại. Trạm không gian quốc tế (ISS) cũng được trang bị thêm khiên chắn bức xạ nhằm đối phó với vấn đề này.
Các nhà khoa họckhám phá ra rằng, mức bức xạ trong lớp thấp hơn của SAA ít hơn nhiều so với trong các lớp cao hơn. Thêm vào đó, vùng bất thường hiện đang di chuyển chầm chậm về phía tây.