Trong lịch sử pháp lý và hình phạt, có những biện pháp độc đáo và đôi khi "dở khóc dở cười" được sử dụng để trừng phạt và nhục nhã những người vi phạm.Một trong những biện pháp như vậy là " Áo choàng người say" (Drunkard's Cloak) hay còn được gọi là "Newcastle Cloak," một hình thức hình phạt đặc biệt phổ biến vào thế kỷ 16 và 17.Áo choàng người say là một cái áo choàng cồng kềnh, bằng gỗ hoặc kim loại nặng, có một loạt các cánh tay và móc khóa để khóa người trong đó.Người bị xử phạt sẽ bị mặc áo choàng này và sẽ bị diễu qua phố công khai để mọi người có thể nhìn thấy và chế giễu, sỉ nhục.Ý nghĩa của việc mang áo choàng này là để nhục nhã và lôi kéo sự chú ý xấu từ cộng đồng.Hình phạt áo choàng người say được sử dụng chủ yếu đối với những người bị kết án vì uống rượu quá đà, đánh lộn hoặc gây rối trật tự công cộng.Nó được áp dụng rộng rãi ở vùng Newcastle upon Tyne và các vùng lân cận ở Anh.Việc mang áo choàng này không chỉ là một hình phạt về mặt vật chất mà còn mang ý nghĩa xấu hổ và sỉ nhục công khai.Ý tưởng độc đáo về "áo choàng của người say" có thể bắt nguồn từ Vua James I của Anh.Tuy nhiên, đến thời kỳ cai trị của Oliver Cromwell - nhà lãnh đạo quân sự và chính trị nổi tiếng người Anh, hình phạt “áo choàng người say” mới trở nên phổ biến. Theo trang Ancient Origins, ông Cromwell không thích các tệ nạn như cờ bạc, uống rượu, nhảy nhót…Hình phạt kỳ quặc sử dụng “áo choàng người say" nhanh chóng lan rộng ra cả bên ngoài nước Anh. Ở Đức, nó được biết đến với tên gọi “schandmantel”- áo choàng sỉ nhục.Tại Đan Mạch, hình thức trừng phạt này được gọi là "Spanish Mantle"- áo choàng Tây Ban Nha. Và tất nhiên, nó nhanh chóng vượt đại dương du nhập vào Mỹ.>>>Xem thêm video: Kỳ lạ tảng đá treo lơ lửng trên vách núi thách thức trọng lực.
Trong lịch sử pháp lý và hình phạt, có những biện pháp độc đáo và đôi khi "dở khóc dở cười" được sử dụng để trừng phạt và nhục nhã những người vi phạm.
Một trong những biện pháp như vậy là " Áo choàng người say" (Drunkard's Cloak) hay còn được gọi là "Newcastle Cloak," một hình thức hình phạt đặc biệt phổ biến vào thế kỷ 16 và 17.
Áo choàng người say là một cái áo choàng cồng kềnh, bằng gỗ hoặc kim loại nặng, có một loạt các cánh tay và móc khóa để khóa người trong đó.
Người bị xử phạt sẽ bị mặc áo choàng này và sẽ bị diễu qua phố công khai để mọi người có thể nhìn thấy và chế giễu, sỉ nhục.
Ý nghĩa của việc mang áo choàng này là để nhục nhã và lôi kéo sự chú ý xấu từ cộng đồng.
Hình phạt áo choàng người say được sử dụng chủ yếu đối với những người bị kết án vì uống rượu quá đà, đánh lộn hoặc gây rối trật tự công cộng.
Nó được áp dụng rộng rãi ở vùng Newcastle upon Tyne và các vùng lân cận ở Anh.
Việc mang áo choàng này không chỉ là một hình phạt về mặt vật chất mà còn mang ý nghĩa xấu hổ và sỉ nhục công khai.
Ý tưởng độc đáo về "áo choàng của người say" có thể bắt nguồn từ Vua James I của Anh.
Tuy nhiên, đến thời kỳ cai trị của Oliver Cromwell - nhà lãnh đạo quân sự và chính trị nổi tiếng người Anh, hình phạt “áo choàng người say” mới trở nên phổ biến. Theo trang Ancient Origins, ông Cromwell không thích các tệ nạn như cờ bạc, uống rượu, nhảy nhót…
Hình phạt kỳ quặc sử dụng “áo choàng người say" nhanh chóng lan rộng ra cả bên ngoài nước Anh. Ở Đức, nó được biết đến với tên gọi “schandmantel”- áo choàng sỉ nhục.
Tại Đan Mạch, hình thức trừng phạt này được gọi là "Spanish Mantle"- áo choàng Tây Ban Nha. Và tất nhiên, nó nhanh chóng vượt đại dương du nhập vào Mỹ.