Adolf Hitler và Benito Mussolini, hai nhà độc tài phát xít khét tiếng nhất thế kỷ 20, đều tuân thủ một chế độ kiểm soát ẩm thực nghiêm ngặt. Ở đây chúng ta không xem xét tới vấn đề là liệu chế độ ăn này có ảnh hưởng phần nào tới các tội ác đối với loài người mà của chúng hay không, mà chỉ đề cập thuần túy tới góc độ phản ánh tính cách con người. Bởi ranh giới giữa một người bình thường và 'quái vật' là rất mỏng manh.
Cả Adolf Hitler và Benito Mussolini đều bị stress do phải đảm nhận các chức trách nặng nề khiến hệ thống tiêu hóa phải chịu những tổn thương lớn.
Hitler bị bệnh đầy bụng kinh niên nên đã chuyển qua ăn chay. Kì quặc hơn nữa là thày lang băm tên là Theodore Morrell, được sự cho phép của Quốc trưởng, đã điều chế cho ông ta 28 loại thuốc khác nhau. Thậm chí trong đó có một loại thuốc được bào chế từ... chiết xuất chất thải của nông dân Bulgaria.
Là một người ăn chay theo trường phái Phúc Âm, Hitler thường vừa ăn món chay của mình vừa nói chuyện phiếm về các tin tức đang diễn ra tại “lò sát sinh” Ukraine, một chủ đề ghê tởm đến nỗi những người khách ăn mặn ngồi cùng bàn không thể nuốt trôi bữa ăn của họ.
Là người có khẩu vị độc nhất vô nhị và bạo chúa hoang tưởng nhất, Hitler luôn có một đội ngũ 15 nữ ẩm thực (người nếm thức ăn) phục vụ trong suốt những năm chiến tranh - Không có món ăn nào có thể được chuyển tới bàn của hắn khi chưa được kiểm chứng bằng sự khỏe mạnh của các cô gái 45 phút sau khi nếm.
Bản thân Mussolini thì bị một bác sĩ của Đức quốc xã chuẩn đoán là mắc bệnh táo bón nghiêm trọng vào khoảng thời gian giữa Đệ nhị thế chiến.
Nhưng kết cục, không có bất kì biện pháp nào ở trên – chế độ ăn uống, thày thuốc, kiểm soát nghiêm ngặt – có thể cứu giúp chúng thoát tội chết. Cả hai đều có cái chết dữ dội.