Chào mọi người, tôi biết, mình viết câu chuyện cuộc đời mình ra, mọi người sẽ cười vào mặt tôi mà rằng “đã làm bồ mà còn lắm lời”, thế nhưng tôi phải nói vì sức chịu đựng nó cũng có hạn.
Năm nay tôi 26 tuổi, chưa cưới nhưng đã có một đời chồng. Nói vô lý nhưng sự thật là vậy, người chồng của tôi là chồng hờ bởi hai đưa dọn về sống chung với nhau nhưng không cưới hỏi cũng chẳng đăng ký kết hôn.
Tôi nghĩ bây giờ, người ta không còn quá khắt khe với chuyện sống thử: Tốt – xấu không đánh giá được, tốt khi nhận ra bản chất khi chưa ràng buộc, xấu chỉ là vấn đề đạo đức xã hội mà lại tùy vào cách nhìn của từng người. Tôi và anh ấy sống thử với nhau từ năm 2011.
|
Tôi chính thức sống thử với anh ấy từ năm 2011. Ảnh minh họa. |
Đến năm 2014, vợ anh phát hiện. Tôi cũng lúc đó mới biết anh đã có vợ từ năm 2005. Tôi tạm lánh xa anh nhưng khóc nhiều cũng không giải quyết được chuyện gì bởi tôi không thể rời xa người đàn ông này. Anh cũng níu giữ tôi, nói sẽ ly dị vợ khi tụi nhỏ lớn.
Chẳng hiểu sao thời gian đó, tôi vẫn chấp nhận và sống trong bóng tối đợi chờ anh. Tôi vui vẻ đi làm, về nhà đợi anh. Anh đi đâu đó hay dùng cách nào đó ra khỏi nhà là đến với tôi, đến mức mà khu nhà nơi tôi ở, không ai nghĩ rằng anh đã có vợ. Chúng tôi yêu nhau như hai đứa trẻ.
Điều quan trọng là khi ấy tôi cũng chẳng màng tới việc anh đã có vợ và anh thực hiện lời hứa khi níu giữ tôi... Tôi không đẹp lắm nhưng đủ làm người khác giới nao lòng khi gặp ngay lần đầu. Xoay quanh tôi có rất nhiều vệ tinhy, có cả những anh chàng dù biết tôi đang có chồng hờ như anh nhưng họ vẫn thầm lặng yêu tôi.
Cũng bởi cuộc sống không tránh khỏi những lúc khó khăn mà những lúc đó, người tôi nghĩ đến không phải anh mà là những cậu bạn khác. Vì tôi không muốn chị làm phiền đến mình nên cũng thực hiện lời hứa là không gọi cho anh dù có khó khăn nhất.
Chỉ có điều ngược lại, anh gọi và kiểm soát tôi ngày đêm. Chỉ một tin nhắn của anh chàng nào cũng đủ làm những đồ vật trong nhà tôi biến dạng. Anh cũng không ngại dùng vũ lực với tôi và tôi lạ lùng là vẫn cứ yêu anh.
Nhiều lần gia đình, bạn bè nhắc tôi tìm điểm tựa, cao trào là lần tôi bị mắc bệnh nặng. Thực sự tôi đã vượt qua giới hạn với anh. Vì sự cố gắng của anh tôi đã cố gắng, thế nhưng anh cũng giống như vô hình nên những người quan trọng của tôi cũng chưa hình dung ra có anh bên tôi hay không.
Tôi không có sở trường gì, không có điểm nào xuất sắc, tôi có thể nấu ăn, nấu cho anh những món anh thích hay thay thế “mẹ” của anh. Bởi vì chị ấy không biết nấu ăn, tôi hơn chị ấy ở điểm này. Dĩ nhiên, tôi cũng trẻ và đẹp hơn. Tôi cũng tốt nghiệp đại học, chỉ thua chị về mặt vị trí trong xã hội. Nhưng chị lại lo làm việc xã hội tốt mà cũng không mang lại tài chính. Tài chính gia đình là do anh một mình gồng gánh.
Chị không chăm sóc con mà dựa vào cô giúp việc. Mọi việc từ ăn uống, vui chơi, dạy con đều do giúp việc làm hết. Tôi đã hỏi anh nhiều lần và nhiều thời điểm khác nhau để hy vọng anh trả lời khác về cuộc hôn nhân của mình nhưng anh không nói dối. Tất cả đều một câu dù say hay tỉnh: “Anh lấy chị vì đến tuổi phải kết hôn thôi bé, nếu lúc đó bé mới lớn, chắc anh đi tù”. Tôi lại bật cười... Hóa ra tôi chỉ thua chị ở thời gian và thời điểm gặp anh.
Nãy giờ tôi chỉ dài dòng kể về chuyện tình vợ chồng hờ của mình mà chưa nói lên mục đích chính. Tôi muốn nhắn gửi đôi lời đến chị, người đang cản trở hạnh phúc của tôi, người đang biến tôi thành kẻ tội đồ, thành kiểu người mà mấy bà mấy chị gần đây hay gọi, đó là “con giáp thứ 13”.
“Đáng nhẽ ra chuyện của anh chị, tôi không xen vào nhưng các người đã kéo tôi vào, giờ tôi không ra được nên mới có đôi lời nhắn gửi đến chị:
Thứ nhất, hãy tự động chia tay, giải thoát cho anh ấy. Người như anh ấy hiếm lắm, tôi không muốn mất đâu. Nếu chị có thời gian làm mấy cái việc xã hội thì chuyện gặp gỡ những người đàn ông khác đâu có khó khăn gì. Hai đứa nhỏ có thể để tôi nuôi hết hoặc anh nuôi hết. Đừng để chúng phải xa nhau, tội lắm. Cái này do người lớn ích kỷ rồi, đừng để trẻ con chịu tội.
Thứ hai, nếu không bỏ được thì hãy thay đổi bản thân mình đi. Đừng đi nữa, về nhà mà giữ chồng. Là phụ nữ ở tuổi chị mà không thành đạt được thì mãi mãi cũng chả thành công được đâu. Đừng cố quá làm gì.
Quan trong nhất bây giờ là gia đình và chồng con. Chị hãy dành thời gian cho họ để họ không còn có thời gian làm chồng người khác. Không ai muốn con cái không có cha hay mẹ, điều này chắc chị rõ hơn tôi. Nhưng đó là cách của người phụ nữ thất bại trước tôi. Chị hãy dùng cách của tôi, về nhà sớm hơn một chút, nấu bữa tối tử tế hơn, nấu cháo cho anh ăn lúc anh bị đau dạ dày, pha trà, massage khi anh đi nhậu về... Và cuối cùng, tôi mong chị làm điều thứ hai, để tôi đi lấy chồng khác một cách an tâm nhất về anh.
Mong chị hãy đọc kỹ những lời tôi nhắn nhủ, có thể sẽ khiến chị khó chịu nhưng là cách tốt nhất để cả tôi, chị và anh thoải mái nhất.
Mời quý độc giả xem video hài hước về ngoại tình: