Trong mắt anh chị là 1 cô gái xinh đẹp, hiền thảo đã thế lại cò rất tâm lý. Từ ngày cưới nhau về, chị chưa khiến anh phải phiền lòng chút nào, nếu làm sai thì chị cúi đầu xin lỗi rồi bảo em sẽ sửa còn nếu anh gây lỗi chị sẽ chỉ bảo: “Anh làm thế em thấy buồn và không hài lòng đâu. Anh sửa đi”.
Sự nhẹ nhàng và văn minh của vợ khiến anh phải nể phục và luôn cố gắng để chị không phải bận lòng vì anh biết chị là người cả nghĩ. Cưới nhau về cứ nghĩ hạnh phúc sẽ vẹn đầy với họ khi mà chị báo tin có bầu, nhưng nào ngờ được 3 tháng sau đứa bé đã bỏ anh chị mà đi chỉ vì 1 lần chị đi đường bị người ta va xe vào.
|
(Ảnh minh họa) |
Thời gian đó chị suy sụp nhiều lắm, anh bỏ cả cơ hội đi nước ngoài để ở nhà an ủi chị. Thời gian đó bạn thân của chị là Vân cũng hay lui tới hỏi thăm thậm chí có hôm còn ngủ lại để chị bớt buồn.
Với chị Vân không chỉ là người bạn mà còn là người thân trong gia đình, chị chưa bao giờ mảy may nghi ngờ cô ấy. Mấy lần đến nhà chơi thấy anh lao vào bếp nấu ăn cho vợ, ăn xong còn tranh rửa bát cùng khiến Vân rất ngưỡng mộ. Cô khao khát có được người đàn ông như thế bên cạnh, dần dần cô yêu anh từ khi nào không rõ.
>>>Mời độc giả xem video:"Bí quyết giữ lửa hạnh phúc" tại đây:
Biết yêu chồng bạn là không nên nhưng Vân đã không kìm chế được lòng mình. Cô đơn phương yêu anh suốt gần 2 năm trời, nhiều lúc cô nghĩ mình chẳng thua kém gì bạn thân sau chị lại may mắn như thế. Ý nghĩ có được anh ngày 1 dâng cao điều đó khiến Vân vạch ra đủ toan tính trong đầu. Cô thổ lộ tình cảm với anh nhưng bị anh từ chối khéo. Dù vậy cô vẫn không bỏ cuộc, vẫn không ngần ngại đến nhà chị chơi.
Trong ánh mắt cử chị cô đều thể hiện mình yêu anh rất nhiều, nhưng chỉ anh hiểu điều đó còn chị, chị quá vô tư quá tin tưởng và nói đúng hơn Vân diễn quá giỏi nên chị không hề hay biết. Ngày chị vui sướng báo tin cho cô bạn thân, Vân chúc mừng chị nhưng khi tắt máy cô liền ném điện thoại lên giường rồi bảo:
– Mày có con thì tao làm sao có được anh ấy, tao sẽ không để mày được toại nguyện đâu, bạn thân à.
Từ ngày vợ có bầu, anh yêu chiều chị vô cùng. Ngày nào anh cũng thì thầm nói chuyện với con, tuy nó còn bé xíu trong bụng mẹ nhưng cứ hễ đi công tác xa vài hôm là anh thấy nhớ. Còn chuyện với Vân, anh nghĩ không nên để vợ biết vì sợ chị buồn lại đâm ra suy nghĩ. Anh tự thấy mình đủ bản lĩnh và khả năng để giải quyết chuyện đó.
Nhưng anh không ngờ rằng Vân lại có dã tâm hại con anh như vậy, 1 lần uống rượu say cô ta gọi nhờ anh đến đưa về. Trong men rượu Vân ôm chầm lấy anh và nói:
– Em nhất định sẽ có được anh, anh phải là của em.
– Em say quá rồi về nghỉ ngơi đi, anh về với Ly đây.
– Lúc nào anh cũng chỉ có Ly mà thôi, bộ em không đẹp không quyến rũ sao? Hãy để em được ở bên anh đi.
– Em say thật rồi.
Đưa Vân vào nhà xong anh quay về, trên đường anh thở dài vì không biết bao giờ Vân mới ngộ ra anh không yêu cô ấy. Anh muốn cấm cản vợ chơi với Vân nhưng chẳng biết lấy lý do gì. Rồi 1 hôm đang đi làm thì anh nghe vợ gọi:
– Anh ơi em đau bụng quá, anh về ngay đi.
Anh hốt hoảng chạy về đưa chị đi viện, cả 2 đều sợ hãi vô cùng. Bác sĩ nói đứa bé rất yếu nên không giữ được. Chị khóc ngất lên ngất xuống, anh hỏi vợ:
– Sao lại ra nông nỗi này hả em?
– Em không biết sáng Vân có qua mua cho em ly nước mía, chẳng hiểu sao khi nó về rồi thì bụng em đau dữ dội.
– Ly nước mía đó đâu rồi em.
– Vân cầm vứt hộ rồi anh à.
Anh nắm chặt tay tức giận, anh đoán Vân đã giở trò. Chị nằm viện suốt 1 tuần liền Vân cũng ghé vào hỏi thăm qua loa rồi ra về vì sợ bị phát hiện mình đã bỏ thuốc vào nước uống. Ra khỏi phòng bệnh cô vừa sợ vừa vui, còn chị nằm như kẻ mất hồn trên giường. Cứ đưa tay sờ lên bụng là chị lại khóc, sau lần đó anh cho vợ về quê nghỉ dưỡng. Biết chị về quê Vân lân la đến gặp anh, nghĩ chuyện cô ta đã làm anh liền giả vờ nhận lời qua lại với cô ấy để trả thù. Vân nghe thế sung sướng lao vào ôm lấy anh rồi họ kéo nhau vào nhà nghỉ. Khi đang hôn hít anh thở dài bảo:
– Nghĩ cũng chán mỗi việc có bầu sinh con cho khỏe mạnh mà vợ anh cũng chẳng làm được.
– Em sẽ sinh con cho anh, anh chia tay cái Ly đi. Em sẽ sinh cho anh 3 đứa luôn, anh chịu không?
– Em nói thật chứ. Ngẫm lại cũng thấy thuận lợi ghê, khi anh chán vợ và có tình cảm với em thì con anh lại mất. Nói thế thì tàn nhẫn với con nhưng anh nghĩ điều đó cũng tốt cho tương lai của 2 đứa mình em nhỉ?
Anh mân mê tóc cô rồi nói trong hơi thở nồng nàn, mọi thứ khiến Vân không cưỡng lại được:
– Chuyện, em đã tính toán cả rồi. Để có được anh, em sẽ hi sinh mọi thứ.
– Ý em là sao?
– Không, không có gì.
– Có phải hôm đó em đã bỏ thuốc vào ly nước mía vợ anh không?
– Sao… sao anh nói vậy.
– Em cứ nói thật đi, anh biết em là cô gái thông minh nên chắc chắn đó sẽ là kế hoạch của em và anh thấy nó quá hoàn hảo. Giờ thì mình có thể bên nhau thoải mái rồi, em cố chờ anh thêm vài tháng nhé.
– Đúng vậy em đã bỏ thuốc vào cốc nước mía đó, em đã nói mà chỉ cần có anh, em sẽ làm mọi thứ mà.
Nói rồi Vân lao vào ôm hôn anh đắm đuối, nhưng bị anh đẩy ra tát cho cháy má:
– Con khốn tôi biết ngay mà, chính cô đã hại chết con tôi. Cô khiến vợ chồng tôi khổ sở, cô là con quái thú. Cô nghĩ tôi sẽ yêu và cưới 1 con hồ ly tinh như cô sao, quên đi.
– Anh… anh à… nghe em nói đã.
– Cô đi với tôi, tôi sẽ bắt cô phải trả giá bằng việc ngồi tù.
– Anh ơi em sai rồi, em không dám nữa đâu. Xin anh tha cho em, em hối hận lắm thật đấy.
Bốp…
– Khốn nạn, loại đàn bà độc ác như cô sẽ bị quả báo thôi. Từ nay cấm cô bén mảng tới gần gia đình tôi nếu không tôi giết.
Nói rồi anh khoác áo vào bỏ đi về để Vân ngồi trơ trọi nhục nhã run rẩy ở đó. Lên xe anh khóc, anh thương vợ thương con và thấy có lỗi khi anh là nguyên nhân chính gây ra cái chết của đứa bé. Đêm đó anh lái xe về quê, nhìn vợ ngồi trơ trọi trong phòng khóc ướt gối mà anh xót. Anh cứ ôm chặt lấy vợ rồi bảo: “Anh xin lỗi, anh xin lỗi em”.