Nằm ở góc Tây Bắc của bức tường thành bao quanh thành phố Lahore của Pakistan, pháo đài cổ Lahore là một di sản kiến trúc quý giá của đế quốc Mogul - vương triều cai trị tiểu lục địa Ấn Độ từ thế kỷ 16-19.Hiện nay, nguồn gốc của pháo đài Lahore vẫn là một ẩn số do các tư liệu lịch sử về nó đã bị mất mát. Tuy nhiên, các bằng chứng khảo cổ học được tìm thấy chứng minh rằng những công trình đầu tiên của pháo đài Lahore được xây dựng từ khoảng trước năm 1025.Đến năm 1241, những người Mông Cổ xâm chiếm và đã tàn phá pháo đài cho đến khi nó được xây dựng lại bởi Anushay Mirza Ghiyas ud din Balban vào năm 1267.Đến năm 1398, nó lại một lần nữa bị quân đội của Timur Lenk phá hủy nhưng được xây dựng lại bằng bùn vào năm 1421 bởi Vua Shah Mubark Syed. Phải đến năm 1566, hoàng đế Akbar của đế quốc Mogul mới cho xây lại pháo
đài bằng nguyên liệu là gạch trên nền tảng trước đó của nó và mở rộng
diện tích pháo đài về phía sông Ravi.Trong vòng một thế kỷ sau đó, nhiều công trình quan trọng khác của pháo đài được hoàn thành, và công trình có diện mạo cơ bản như ngày nay.Trải qua nhiều biến động lịch sử, công trình vẫn được gìn giữ rất tốt ngay cả khi nằm dưới sự kiểm soát của người Sikh và thực dân Anh.Ngày nay, pháo đài là một quần thể kiến trúc có mặt bằng dạng hình thang nằm trong một khuôn viên trải rộng trên diện tích 20 ha.Công trình có hai cổng chính, gồm Cổng Alamgiri hướng ra Nhà thờ Hồi giáo Badshahi và Cổng Masjidi là cổng cũ của Bức tường thành của thành phố. Hiện nay, cổng Alamgiri được sử dụng như là lối vào chính trong khi Masti bị đóng vĩnh viễn.Bên trong pháo đài có nhiều công trình kiến trúc nổi tiếng như cổng Alamgiri, Rạp Naulakha, và Nhà thờ Hồi giáo Moti Masjid...Theo đánh giá của các chuyên gia, pháo đài cổ Lahore là nơi hội tụ những giá trị điển hình của kiến trúc truyền thống Mogul.Năm 1981, pháo đài được công nhận là một Di sản văn hóa thế giới của UNESCO cùng với Vườn Shalimar.
Nằm ở góc Tây Bắc của bức tường thành bao quanh thành phố Lahore của Pakistan, pháo đài cổ Lahore là một di sản kiến trúc quý giá của đế quốc Mogul - vương triều cai trị tiểu lục địa Ấn Độ từ thế kỷ 16-19.
Hiện nay, nguồn gốc của pháo đài Lahore vẫn là một ẩn số do các tư liệu lịch sử về nó đã bị mất mát. Tuy nhiên, các bằng chứng khảo cổ học được tìm thấy chứng minh rằng những công trình đầu tiên của pháo đài Lahore được xây dựng từ khoảng trước năm 1025.
Đến năm 1241, những người Mông Cổ xâm chiếm và đã tàn phá pháo đài cho đến khi nó được xây dựng lại bởi Anushay Mirza Ghiyas ud din Balban vào năm 1267.
Đến năm 1398, nó lại một lần nữa bị quân đội của Timur Lenk phá hủy nhưng được xây dựng lại bằng bùn vào năm 1421 bởi Vua Shah Mubark Syed. Phải đến năm 1566, hoàng đế Akbar của đế quốc Mogul mới cho xây lại pháo
đài bằng nguyên liệu là gạch trên nền tảng trước đó của nó và mở rộng
diện tích pháo đài về phía sông Ravi.
Trong vòng một thế kỷ sau đó, nhiều công trình quan trọng khác của pháo đài được hoàn thành, và công trình có diện mạo cơ bản như ngày nay.
Trải qua nhiều biến động lịch sử, công trình vẫn được gìn giữ rất tốt ngay cả khi nằm dưới sự kiểm soát của người Sikh và thực dân Anh.
Ngày nay, pháo đài là một quần thể kiến trúc có mặt bằng dạng hình thang nằm trong một khuôn viên trải rộng trên diện tích 20 ha.
Công trình có hai cổng chính, gồm Cổng Alamgiri hướng ra Nhà thờ Hồi giáo Badshahi và Cổng Masjidi là cổng cũ của Bức tường thành của thành phố. Hiện nay, cổng Alamgiri được sử dụng như là lối vào chính trong khi Masti bị đóng vĩnh viễn.
Bên trong pháo đài có nhiều công trình kiến trúc nổi tiếng như cổng Alamgiri, Rạp Naulakha, và Nhà thờ Hồi giáo Moti Masjid...
Theo đánh giá của các chuyên gia, pháo đài cổ Lahore là nơi hội tụ những giá trị điển hình của kiến trúc truyền thống Mogul.
Năm 1981, pháo đài được công nhận là một Di sản văn hóa thế giới của UNESCO cùng với Vườn Shalimar.