Mạng Internet có tồn tại ở Triều Tiên thế nhưng gần như không có ai sử dụng bởi việc truy cập khá hạn chế, chủ yếu chỉ dành cho người nước ngoài và giới thượng lưu. Hầu hết người Triều Tiên sử dụng một mạng lưới Internet nội bộ tên là Kwangmyong.Có một điểm thú vị là đến năm 2015, Triều Tiên đã có trang mạng hỗ trợ mua sắm trực tuyến đầu tiên tên là Okryu. Theo Business Insider, người dân Triều Tiên đang online nhiều hơn.Trong khi cả thế giới đều có tài khoản Facebook riêng, cách người Triều Tiên sử dụng mạng xã hội sẽ khiến bạn bất ngờ. Một nhà nghiên cứu của Dyn Networks có tên Doug Madory cho biết Triều Tiên có một mạng xã hội riêng với nhiều chức năng và giao diện tương đối... giống Facebook.Nó có gần như đầy đủ tính năng của Facebook, cho phép người dùng đăng ký bằng email, gửi tin nhắn, đăng bài viết lên tường nhà người khác. Tuy nhiên, số lượng người dùng không được công bố và từng bị hack vì quản trị viên dường như đã sử dụng một tên đăng nhập và mật khẩu mặc định.Nhà mạng Koryolink từng công bố số liệu cho biết tại Triều Tiên có khoảng 3 triệu thuê bao di động, cứ 10 người Triều Tiên thì một người có điện thoại thông minh. Giống như các nước đang phát triển khác, Triều Tiên đang cố gắng bỏ qua điện thoại cố định, PC và băng thông rộng để tiến thẳng lên hạ tầng điện thoại di động.Tại Triều Tiên, máy tính cá nhân chỉ dành cho giới thượng lưu hoặc giới học thuật, khoảng vài trăm nghìn. Máy tính cũng xuất hiện ở một số quán cafe Internet và trường học, nhưng truy cập sẽ bị kiểm duyệt.Một trong những cách sử dụng công nghệ kỳ lạ đến khó hiểu của người dân Triều Tiên đó là cách mà họ làm với những chiếc USB. Máy tính cá nhân ở Triều Tiên hiếm đến mức những người dân thủ đô sử dụng USB như những phụ kiện thời trang, thay vì phụ kiện công nghệ.Theo Andrei Lankov, tác giả của cuốn "The Real North Korea", những người trẻ sống ở đây thường đeo những chiếc USB trên cổ như một món phụ kiện cho trang phục của mình.Triều Tiên phát triển một hệ điều hành máy tính cá nhân của riêng mình với tên gọi Red Star (tạm dịch: Sao Đỏ). Hệ điều hành này có ứng dụng xử lý văn bản, lịch năm và dịch vụ chơi nhạc.Mặc dù do Triều Tiên tự phát triển, nhiều phần của hệ điều hành này khá giống với những hệ điều hành từ phương Tây. Đặc biệt, giao diện của nó sở hữu nhiều nét tương đồng với hệ điều hành macOS của AppleWoolim là một trong những chiếc máy tính bảng đầu tiên tại Triều Tiên, ra mắt vào năm 2016. Được sản xuất tại Trung Quốc với giá không quá cao, chiếc máy này vẫn nằm xa tầm tay của nhiều người Triều Tiên.TV không hiếm tại Triều Tiên, tuy nhiên, các kênh trên TV đều phải được đặt trước. Cảnh sát cũng thường xuyên tới các hộ gia đình để kiểm tra xem họ có cài thêm các kênh khác hay không.Và như nhiều người đã biết người dân Triều Tiên chỉ được sử dụng điện thoại nội địa của nước này. Chiếc smartphone được Triều Tiên sản xuất chạy hệ điều hành Android, thiết kế giống các model từ Trung Quốc, hiện đại nhất là Pyongyang 2425.Kỷ nguyên smartphone ở Triều Tiên | Truyền hình Cần Thơ
Mạng Internet có tồn tại ở Triều Tiên thế nhưng gần như không có ai sử dụng bởi việc truy cập khá hạn chế, chủ yếu chỉ dành cho người nước ngoài và giới thượng lưu. Hầu hết người Triều Tiên sử dụng một mạng lưới Internet nội bộ tên là Kwangmyong.
Có một điểm thú vị là đến năm 2015, Triều Tiên đã có trang mạng hỗ trợ mua sắm trực tuyến đầu tiên tên là Okryu. Theo Business Insider, người dân Triều Tiên đang online nhiều hơn.
Trong khi cả thế giới đều có tài khoản Facebook riêng, cách người Triều Tiên sử dụng mạng xã hội sẽ khiến bạn bất ngờ. Một nhà nghiên cứu của Dyn Networks có tên Doug Madory cho biết Triều Tiên có một mạng xã hội riêng với nhiều chức năng và giao diện tương đối... giống Facebook.
Nó có gần như đầy đủ tính năng của Facebook, cho phép người dùng đăng ký bằng email, gửi tin nhắn, đăng bài viết lên tường nhà người khác. Tuy nhiên, số lượng người dùng không được công bố và từng bị hack vì quản trị viên dường như đã sử dụng một tên đăng nhập và mật khẩu mặc định.
Nhà mạng Koryolink từng công bố số liệu cho biết tại Triều Tiên có khoảng 3 triệu thuê bao di động, cứ 10 người Triều Tiên thì một người có điện thoại thông minh. Giống như các nước đang phát triển khác, Triều Tiên đang cố gắng bỏ qua điện thoại cố định, PC và băng thông rộng để tiến thẳng lên hạ tầng điện thoại di động.
Tại Triều Tiên, máy tính cá nhân chỉ dành cho giới thượng lưu hoặc giới học thuật, khoảng vài trăm nghìn. Máy tính cũng xuất hiện ở một số quán cafe Internet và trường học, nhưng truy cập sẽ bị kiểm duyệt.
Một trong những cách sử dụng công nghệ kỳ lạ đến khó hiểu của người dân Triều Tiên đó là cách mà họ làm với những chiếc USB. Máy tính cá nhân ở Triều Tiên hiếm đến mức những người dân thủ đô sử dụng USB như những phụ kiện thời trang, thay vì phụ kiện công nghệ.
Theo Andrei Lankov, tác giả của cuốn "The Real North Korea", những người trẻ sống ở đây thường đeo những chiếc USB trên cổ như một món phụ kiện cho trang phục của mình.
Triều Tiên phát triển một hệ điều hành máy tính cá nhân của riêng mình với tên gọi Red Star (tạm dịch: Sao Đỏ). Hệ điều hành này có ứng dụng xử lý văn bản, lịch năm và dịch vụ chơi nhạc.
Mặc dù do Triều Tiên tự phát triển, nhiều phần của hệ điều hành này khá giống với những hệ điều hành từ phương Tây. Đặc biệt, giao diện của nó sở hữu nhiều nét tương đồng với hệ điều hành macOS của Apple
Woolim là một trong những chiếc máy tính bảng đầu tiên tại Triều Tiên, ra mắt vào năm 2016. Được sản xuất tại Trung Quốc với giá không quá cao, chiếc máy này vẫn nằm xa tầm tay của nhiều người Triều Tiên.
TV không hiếm tại Triều Tiên, tuy nhiên, các kênh trên TV đều phải được đặt trước. Cảnh sát cũng thường xuyên tới các hộ gia đình để kiểm tra xem họ có cài thêm các kênh khác hay không.
Và như nhiều người đã biết người dân Triều Tiên chỉ được sử dụng điện thoại nội địa của nước này. Chiếc smartphone được Triều Tiên sản xuất chạy hệ điều hành Android, thiết kế giống các model từ Trung Quốc, hiện đại nhất là Pyongyang 2425.
Kỷ nguyên smartphone ở Triều Tiên | Truyền hình Cần Thơ