![]() |
| Bờ hồ Hoàn Kiếm, Hà Nội năm 1986. Bên phải là nhà chờ của bến tàu điện bờ hồ. Tấm áp-phích treo trên cột điện có nội dung "Hội chợ xuân 1986". Ảnh: Diligam_te Flickr. |
![]() |
| Học sinh xếp hàng vào Nhà hát Lớn để xem biểu diễn ca nhạc. |
- Thưa GS Nguyễn Hữu Việt Hưng, theo ông những bất cập nổi bật trong việc đào tạo tiến sĩ ở Việt Nam hiện nay là gì?
GS Nguyễn Hữu Việt Hưng: Nền giáo dục đại học nước ta còn chạy theo những trào lưu nhất thời, chưa bình tâm, an nhiên, tự tại theo đuổi những việc của chính ta.
Nhiều thầy hướng dẫn và nghiên cứu sinh (NCS) trong một số ngành còn chưa biết thế nào là một luận án tiến sĩ. Những đầu đề luận án mà dân mạng cười nhạo đều giống những báo cáo hành chính, không có sáng tạo gì. Những người thầy và NCS như thế đã mất hết lòng tự trọng, mất khả năng lao động tử tế.
Một lý do quan trọng là việc chúng ta đã dịch Doctor của phương tây thành Tiến sĩ. (Nghe cứ như đùa.) Doctor là học vị cao nhất mà các đại học phương tây cấp cho người lao động sáng tạo, có phát hiện mới, chưa từng được biết, về một lĩnh vực nào đó. Còn Tiến sĩ ở những nước phương đông theo Nho giáo là học vị cao nhất mà nhà nước phong kiến cấp cho những người hiểu biết, văn hay chữ tốt, có thể làm quân sư hay thư lại trong hệ thống hành chính quốc gia. Doctor và Tiến sĩ chỉ có một điểm chung, chúng cùng là học vị cao nhất của xã hội sản sinh ra chúng. Một bên, Doctor đòi hỏi sáng tạo, không đòi hỏi biết nhiều, bên kia Tiến sĩ không cần sáng tạo, mà cần hiểu biết rộng. Sự vênh nhau như thế là sai lầm chết người trong hệ thống đào tạo tiến sĩ hiện nay.
Trong lịch sử nước ta, có thời (như thời Nguyễn Trãi), Tiến sĩ từng được gọi là Thái học sinh (Học sinh cỡ lớn/cao cấp). Ở phương Tây, học vị tiến sĩ đánh dấu điểm khởi đầu sự nghiệp khoa học. Ở phương Đông, học vị tiến sĩ thường đánh dấu điểm kết thúc quãng đời đi học.
Nếu chúng ta vẫn dịch Doctor thành Tiến sĩ (hàm nghĩa có sáng tạo), thì văn bằng của người hiểu biết rộng, chỉ cần học nhiều chứ không đòi hỏi sáng tạo, nên được gọi khác đi, chẳng hạn là Học sĩ. Như thế, sẽ có hai văn bằng cao, không so sánh được với nhau, là Tiến sĩ (đòi hỏi sáng tạo) và Học sĩ (đòi hỏi học rộng, không cần sáng tạo). Những luận án tiến sĩ mà thiên hạ vẫn cười trên mạng gần đây nên được hiểu là luận án Học sĩ.
- Theo ông, làm thế nào để việc học tiến sĩ quay về đúng ý nghĩa của nó, rằng đây là nhu cầu tự thân của mỗi người?
GS Nguyễn Hữu Việt Hưng: Việc đào tạo tiến sĩ vừa là đòi hỏi tự thân của người đi học, vừa là nhu cầu của xã hội.
Chỉ các định chế khoa học (các đại học, các viện nghiên cứu) mới cần các tiến sĩ. Những người lãnh đạo/quản lý xã hội, nếu đòi hỏi bằng cấp, thì đó phải là bằng Học sĩ (chỉ là một cấp học, không đòi hỏi sáng tạo).

Nếu chúng ta chưa đặt ra được một học vị mới (Học sĩ) chỉ yêu cầu học rộng, không yêu cầu sáng tạo, thì hãy tách riêng việc có bằng tiến sĩ với việc làm lãnh đạo bằng cách bãi bỏ ưu tiên chọn lãnh đạo có bằng tiến sĩ. Điều này rất then chốt.
Rất nhiều người vội vã kiếm cho được học vị tiến sĩ, để mau chóng trở thành (hay củng cố vị trí) lãnh đạo. Không ít người trong số đó đã tham nhũng, mà nhanh giàu nhất hiện nay là tham nhũng đất đai. Nhiều người như vậy đã phải ngồi nhà đá.
Vậy nên, một trong những cách cứu vãn sự đào tạo tiến sĩ là hợp lý hoá chính sách đất đai. Ngoài ra, muốn để cho những lỗ hổng về chính sách không làm hỏng sự đào tạo tiến sĩ, thì phải cương quyết bãi bỏ ưu tiên chọn lãnh đạo có bằng tiến sĩ.
- Còn để dẹp nạn tiến sĩ “lởm”, cần thay đổi và thực hiện những điều gì thưa ông?
GS Nguyễn Hữu Việt Hưng: Nếu việc có bằng tiến sĩ không được ưu tiên trong tuyển chọn lãnh đạo, thì người ta không chen nhau làm tiến sĩ nữa. Nhu cầu làm luận án tiến sĩ giảm. Chất lượng tiến sĩ khi đó là chuyện riêng của giới học thuật.
Việc người làm lãnh đạo có thực sự cần văn bằng Học sĩ (chỉ cần học rộng biết nhiều) hay không là vấn đề do xã hội quyết định. Nhớ rằng, trên thế giới chỉ có bằng Thạc sĩ (Master) không đòi hỏi kết quả nghiên cứu mới, còn bằng Doctor chắc chắn phải có. Nhằm mục tiêu hội nhập quốc tế, sự đào tạo tiến sĩ cần học theo các nước có nền khoa học tiên tiến. Tuyệt nhiên không “vẽ rắn thêm chân”. Chẳng hạn, không thể đòi hỏi người dự tuyển NCS phải có bài báo khoa học. Chuyện này chỉ khuyến khích thị trường mua bán bài báo. Hội đồng bảo vệ luận án là do thầy hướng dẫn mở và mời, thầy hướng dẫn đương nhiên là Chủ tịch Hội đồng. Việc mời ai tham gia hội đồng là việc của thầy hướng dẫn. Chấm dứt việc không cho người hướng dẫn là một thành viên của hội đồng.
Để cho văn bằng tiến sĩ của ta cũng xứng với văn bằng các nước tiên tiến, cần có công bố quốc tế. Khi mà cả thầy hướng dẫn lẫn NCS trong một số chuyên ngành không còn lòng tự trọng, (cũng có thể họ chưa từng biết một luận án tiến sĩ phải thế nào), thì việc bắt buộc có công bố quốc tế hiển nhiên là một lối thoát. Do các yếu tố lịch sử, do sự cống hiến của một số yếu nhân, một số ngành ở nước ta, chẳng hạn Toán học, đã có công bố quốc tế trong mỗi luận án tiến sĩ.
Có người nói KHXH rất khó công bố quốc tế. Họ viện dẫn đặc thù của chuyên ngành. Có đúng thế không? Thật ra, các nghiên cứu nghiêm túc về CNXH được chào đón tại nhiều tạp chí. Gần đây, công bố quốc tế trong KHXH tăng một cách ấn tượng.

Nếu thế hệ trước công bố quốc tế tốt, thì họ sẽ truyền thụ được chuyện đó cho các thế hệ sau.
Việc đòi hỏi luận án tiến sĩ phải có công bố quốc tế có thể đi ngược với việc ở các nước hàng đầu về khoa học (Mỹ, Anh, Pháp, Đức, Ý, Nhật...), có nhiều NCS khi bảo vệ tiến sĩ chưa có bài báo khoa học nào. Nếu sau này người ấy không công bố được (chẳng hạn vì phát hiện ra luận án sai) thì sao? Thì uy tín khoa học của thầy hướng dẫn bị sứt mẻ, và tiến sĩ mới ấy không bao giờ xin được một vị trí khoa học (giảng viên hay nghiên cứu viên). Nếu thầy hướng dẫn không ngại uy tín bị sứt mẻ, vì không còn lòng tự trọng, và tiến sĩ mới đã có nơi làm việc trước khi thành tiến sĩ, thì sao? Nếu người ta quyết xé rào, và nếu họ lại được các đồng nghiệp trong hội đồng ủng hộ thì... không rào cản pháp luật nào ngăn được họ. Khi đó cần đến sự răn đe của đạo đức và tôn giáo. Nếu cả đạo đức và tôn giáo cũng vô nghĩa với họ thì sao? Khi đó, rất có thể chúng ta phải ... làm lại từ đầu.
Mục tiêu cơ bản là tĩnh tâm và kiên định xây dựng một nền đại học tử tế, trong đó tiến sĩ phải ra tiến sĩ. Những phát kiến, đóng góp của mỗi luận án tiến sĩ phải có tính nguyên thủy/độc đáo và có ý nghĩa.
Mọi điều luật đều do con người đặt ra. Đặt ra được thì họ cũng lách qua được. Cho nên những việc quan trọng phải được trao vào tay những người có lòng tự trọng. Sự đào tạo tiến sĩ chỉ diễn ra tử tế trong một xã hội căn bản là sự tử tế.
Các nhà khảo cổ đã phát hiện ra bộ hài cốt xác ướp còn nguyên vẹn tại một địa điểm ở Peru, được cho từng là khu hành hương của người Inca.
Bộ hài cốt chó Thời Kỳ Đồ Đá và dao găm bằng xương được tìm thấy cùng nhau trong một đầm lầy ở Thụy Điển.
Hình khắc theo phong cách Hittite và chữ viết hình nêm được tìm thấy trong hang động Kateřinská ở Séc gây ngạc nhiên các chuyên gia.
Một bức phù điêu mô tả nữ Pharaoh Hatshepsut được phát hiện, bà là người phụ nữ đầu tiên trong năm người phụ nữ từng cai trị Ai Cập.
Theo các nhà nghiên cứu, người Inca đã hiến tế những con lạc đà không bướu này như một cách để dâng lên các vị thần siêu nhiên.
Ẩn mình giữa rừng núi Carpathian hùng vĩ, Sarmizegetusa Regia (Romania) là trung tâm quyền lực và tâm linh bí ẩn của người Dacia cổ đại.
Các nhà khảo cổ học Peru phát hiện một bức tranh tường ba chiều được khắc bởi một nền văn minh chưa từng được biết đến cách đây khoảng 3.000 năm trước.
Nghi phạm trộm hơn 1,7kg vàng trị giá 6 tỷ đồng đã giấu tài sản dưới mộ tổ, cảnh sát bắt giữ và thu hồi toàn bộ vàng bị chôn giấu trong vụ án ly kỳ.
Từ một giảng viên đại học đến nữ điệp viên, Mildred Harnack đã góp phần chống phát xít Đức, hy sinh mạng sống trong cuộc chiến sinh tử.
Nằm giữa vùng cao nguyên khô hạn miền trung Mexico, Vườn quốc gia Tehuacán–Cuicatlán là kho báu sinh học và văn hóa độc đáo hiếm có trên thế giới.
Nằm giữa vùng cao nguyên khô hạn miền trung Mexico, Vườn quốc gia Tehuacán–Cuicatlán là kho báu sinh học và văn hóa độc đáo hiếm có trên thế giới.
Các nhà khảo cổ học Peru phát hiện một bức tranh tường ba chiều được khắc bởi một nền văn minh chưa từng được biết đến cách đây khoảng 3.000 năm trước.
Theo các nhà nghiên cứu, người Inca đã hiến tế những con lạc đà không bướu này như một cách để dâng lên các vị thần siêu nhiên.
Các nhà khảo cổ đã phát hiện ra bộ hài cốt xác ướp còn nguyên vẹn tại một địa điểm ở Peru, được cho từng là khu hành hương của người Inca.
Hình khắc theo phong cách Hittite và chữ viết hình nêm được tìm thấy trong hang động Kateřinská ở Séc gây ngạc nhiên các chuyên gia.
Nghi phạm trộm hơn 1,7kg vàng trị giá 6 tỷ đồng đã giấu tài sản dưới mộ tổ, cảnh sát bắt giữ và thu hồi toàn bộ vàng bị chôn giấu trong vụ án ly kỳ.
Một bức phù điêu mô tả nữ Pharaoh Hatshepsut được phát hiện, bà là người phụ nữ đầu tiên trong năm người phụ nữ từng cai trị Ai Cập.
Bộ hài cốt chó Thời Kỳ Đồ Đá và dao găm bằng xương được tìm thấy cùng nhau trong một đầm lầy ở Thụy Điển.
Ẩn mình giữa rừng núi Carpathian hùng vĩ, Sarmizegetusa Regia (Romania) là trung tâm quyền lực và tâm linh bí ẩn của người Dacia cổ đại.
Từ một giảng viên đại học đến nữ điệp viên, Mildred Harnack đã góp phần chống phát xít Đức, hy sinh mạng sống trong cuộc chiến sinh tử.
Sáu đồng xu bạc thế kỷ 13 được tìm thấy ở Berlin. Những đồng xu này được đúc bởi hai vị Hầu tước cùng cai trị Brandenburg-Salzwedel là Otto IV và Otto V.
Nằm bên bờ Địa Trung Hải, các dinh thự của hoàng đế Tiberius hé lộ một không gian quyền lực, xa hoa và đầy bí ẩn của người đứng đầu đế chế La Mã cổ đại.
Cuộc thi Nhiếp ảnh Thế giới 2025 vinh danh 21 tác phẩm sáng tạo, hé lộ những nhiếp ảnh gia xuất sắc nhất năm qua các hạng mục đa dạng.
Hai đồng tiền vàng Thời Celtic thuộc loại cổ nhất từng được tìm thấy ở Thụy Sĩ gây kinh ngạc các chuyên gia.
Bức chân dung vẽ Tổng thống Mỹ George Washington do họa sĩ Gilbert Stuart thực hiện sắp được đem bán đấu giá với mức giá dự kiến khoảng 500.000 - 1 triệu USD.
Giữa hòn đảo Gozo nhỏ bé thuộc đảo quốc Malta, Ġgantija sừng sững như minh chứng sống động cho trí tuệ và niềm tin của con người tiền sử.
Các chuyên gia đã phát hiện một địa điểm chôn cất dưới nước có niên đại 7.000 năm tuổi, nó được tìm thấy ở độ sâu khoảng sáu mét dưới mặt biển.
Các nhà khảo cổ học ở Thổ Nhĩ Kỳ khai quật được một bức tượng cổ được cho là tạc nữ thần Hestia của Hy Lạp. Đôi mắt của bức tượng sống động như người thật.
Năm 2025, UNESCO ghi danh thêm nhiều Di sản Thế giới mới, phản ánh chiều sâu lịch sử nhân loại và sự đa dạng sinh thái toàn cầu.
Hàng trăm đoàn thám hiểm, vô số giả thuyết được đưa ra nhưng đều thất bại. Điều gì đã khiến lăng mộ Thành Cát Tư Hãn “biến mất” giữa thảo nguyên Mông Cổ?