Nằm tại tỉnh Qashqadaryo ở miền Nam Uzbekistan, thành phố cổ Shakhrisabz là một trong những thành phố được hình thành sớm nhất của khu vực Trung Á.Theo sử sách, thành phố được thành lập từ 2.700 năm trước với tên gọi là Kesh. Tên của nơi này được chính thức đổi thành Shahrisabz trong thời kỳ hiện đại.Trong hơn một thiên niên kỷ, Shahrisabz nắm vai trò của một đô thị lớn nằm dưới sự cai trị của người Ba Tư.Tại Shahrisabz, vào năm 1336, hoàng đế Timur ra đời trong một gia đình của một gia đình chủ địa phương. Trong giai đoạn đầu của triều đại Timurid, thành phố có một vai trò rất quan trọng và hoàng đế Timur có thể đã được an táng ở đây sau khi mất. Tuy nhiên, vào giai đoạn sau của triều đại Timurid, vai trò của Shahrisabz đã được chuyển sang thành phố Samarkand.Trong giai đoạn thịnh vượng, Shahrisabz là một trong những thành phố có quy mô lớn nhất ở Trung Á.Theo truyền thuyết, nhà cai trị Abdullah Khan II đã phá hủy Shahrisabz trong một cơn giận dữ sau cái chết của con ngựa yêu thích của mình vì đã kiệt sức trên một con dốc ở thành phố. Nhưng sau đó ông ta đã khắc phục lại sau sự hối hận về những thiệt hại mình đã gây ra.Ngày nay, thành phố cổ Shahrisabz vẫn còn lưu giữ được nhiều di tích còn lại từ triều đại Timurid, tiêu biểu nhất là cung điện Aq-Saray, công trình vĩ đại nhất trong số các công trình do vua Timur cho xây dựng năm 1380 bởi các nghệ nhân từ ốc đảo Khwarezm. Nhưng công trình này đã bị phá hủy, chỉ còn lại dấu tích của cổng tháp khổng lồ cao 65 mét với đá xanh, trắng vàng được khảm rất tinh xảo.Một công trình tráng lệ khác còn khá nguyên vẹn là nhà thờ Hồi giáo Kok Gumbaz. Đây là tổ hợp bao gồm 6 nhà thờ Hồi giáo được xây dựng năm 1437 bởi Ulugh Beg.Khu phức hợp Hazrat-i Imam nằm ở phía Đông của Kok Gumbaz là một lăng mộ có tên là Dorus-Saodat, trong đó mộ của Jehangir, con trai cả của Timur. Nhà thờ Hồi giáo liền kề được cho là ngôi mộ của một lãnh tụ Hồi giáo được tôn kính thế kỷ thứ 8 có tên là Amir Kulal.Phía sau Hazrat-i Imam là một hầm trú ẩn với một cánh cửa dẫn đến một căn phòng sâu dưới lòng đất được phát hiện bởi các nhà khảo cổ vào năm 1943. Các nhà nghiên cứu cho rằng đây là nơi dự định lưu giữ cho thi hài của vua Timur khi ông qua đời.Vào năm 2000, thành phố cổ Shahrisabz đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới.
Nằm tại tỉnh Qashqadaryo ở miền Nam Uzbekistan, thành phố cổ Shakhrisabz là một trong những thành phố được hình thành sớm nhất của khu vực Trung Á.
Theo sử sách, thành phố được thành lập từ 2.700 năm trước với tên gọi là Kesh. Tên của nơi này được chính thức đổi thành Shahrisabz trong thời kỳ hiện đại.
Trong hơn một thiên niên kỷ, Shahrisabz nắm vai trò của một đô thị lớn nằm dưới sự cai trị của người Ba Tư.
Tại Shahrisabz, vào năm 1336, hoàng đế Timur ra đời trong một gia đình của một gia đình chủ địa phương. Trong giai đoạn đầu của triều đại Timurid, thành phố có một vai trò rất quan trọng và hoàng đế Timur có thể đã được an táng ở đây sau khi mất. Tuy nhiên, vào giai đoạn sau của triều đại Timurid, vai trò của Shahrisabz đã được chuyển sang thành phố Samarkand.
Trong giai đoạn thịnh vượng, Shahrisabz là một trong những thành phố có quy mô lớn nhất ở Trung Á.
Theo truyền thuyết, nhà cai trị Abdullah Khan II đã phá hủy Shahrisabz trong một cơn giận dữ sau cái chết của con ngựa yêu thích của mình vì đã kiệt sức trên một con dốc ở thành phố. Nhưng sau đó ông ta đã khắc phục lại sau sự hối hận về những thiệt hại mình đã gây ra.
Ngày nay, thành phố cổ Shahrisabz vẫn còn lưu giữ được nhiều di tích còn lại từ triều đại Timurid, tiêu biểu nhất là cung điện Aq-Saray, công trình vĩ đại nhất trong số các công trình do vua Timur cho xây dựng năm 1380 bởi các nghệ nhân từ ốc đảo Khwarezm. Nhưng công trình này đã bị phá hủy, chỉ còn lại dấu tích của cổng tháp khổng lồ cao 65 mét với đá xanh, trắng vàng được khảm rất tinh xảo.
Một công trình tráng lệ khác còn khá nguyên vẹn là nhà thờ Hồi giáo Kok Gumbaz. Đây là tổ hợp bao gồm 6 nhà thờ Hồi giáo được xây dựng năm 1437 bởi Ulugh Beg.
Khu phức hợp Hazrat-i Imam nằm ở phía Đông của Kok Gumbaz là một lăng mộ có tên là Dorus-Saodat, trong đó mộ của Jehangir, con trai cả của Timur. Nhà thờ Hồi giáo liền kề được cho là ngôi mộ của một lãnh tụ Hồi giáo được tôn kính thế kỷ thứ 8 có tên là Amir Kulal.
Phía sau Hazrat-i Imam là một hầm trú ẩn với một cánh cửa dẫn đến một căn phòng sâu dưới lòng đất được phát hiện bởi các nhà khảo cổ vào năm 1943. Các nhà nghiên cứu cho rằng đây là nơi dự định lưu giữ cho thi hài của vua Timur khi ông qua đời.
Vào năm 2000, thành phố cổ Shahrisabz đã được UNESCO công nhận là di sản văn hóa thế giới.