Trong thời Trung cổ, người ta có những thói quen tắm rửa khá kỳ lạ mà khi nghe đến sẽ khiến mọi người giật mình.Trước đây, nhiều sử gia thế kỷ 19 miêu tả thời Trung cổ như một thời đại đen tối, nơi mà người dân không tắm rửa trong hàng nghìn năm.Tuy nhiên, sau khi nghiên cứu kỹ, các chuyên gia đã tìm thấy bằng chứng cho thấy việc tắm rửa thực sự được người Trung cổ quan tâm.Vào thế kỷ 14, một chuyên gia y tế tên Magnus Maidiaolan Francis đã viết một tài liệu hướng dẫn về việc tắm rửa.Văn bản này chỉ ra rằng tắm rửa có tác dụng làm sạch bụi bẩn bên ngoài cơ thể và loại bỏ các chất thải mà quá trình tiêu hóa không thể làm sạch. Việc các chất này tích tụ sẽ gây hại cho sức khỏe.Điều này cho thấy rằng từ lâu người Trung cổ đã biết về tắm rửa và chú trọng vấn đề này.Vào thế kỷ 13, ở Paris đã có nhiều nơi công cộng và phòng tắm hơi để mời khách sử dụng. Điều này được coi là phổ biến, đặc biệt tại thành phố. Vào năm 1292, chỉ tính riêng ở Paris đã có 29 phòng tắm.Tần suất tắm rửa của quý tộc và vua chúa cũng có thể suy ra từ đó. Thống kê cho thấy vào thế kỷ 13, vua John của Anh tắm rửa mỗi tuần ba lần.Trong khi đó, vua Sicilian "Hoàng đế La Mã Thần Thánh" Fredercik II có thói quen tắm mỗi ngày. Tuy nhiên, việc ông tắm cả ngày Chúa Nhật đã nhận được sự phê phán từ các tu sĩ, vì Frederick II tắm vào ngày thánh Chúa Nhật.Mặc dù không phải là "nghìn năm không tắm" như được miêu tả bởi các sử gia thế kỷ 19, nhưng cách tắm rửa của con người trong thời Trung cổ vẫn là một vấn đề gây tranh cãi. Hiện tượng "tắm tiên" đã trở thành một trào lưu.>>>Xem thêm video: Kỳ lạ nơi người dân đều sống đươi bóng của một tảng đá khổng lồ.
Trong thời Trung cổ, người ta có những thói quen tắm rửa khá kỳ lạ mà khi nghe đến sẽ khiến mọi người giật mình.
Trước đây, nhiều sử gia thế kỷ 19 miêu tả thời Trung cổ như một thời đại đen tối, nơi mà người dân không tắm rửa trong hàng nghìn năm.
Tuy nhiên, sau khi nghiên cứu kỹ, các chuyên gia đã tìm thấy bằng chứng cho thấy việc tắm rửa thực sự được người Trung cổ quan tâm.
Vào thế kỷ 14, một chuyên gia y tế tên Magnus Maidiaolan Francis đã viết một tài liệu hướng dẫn về việc tắm rửa.
Văn bản này chỉ ra rằng tắm rửa có tác dụng làm sạch bụi bẩn bên ngoài cơ thể và loại bỏ các chất thải mà quá trình tiêu hóa không thể làm sạch. Việc các chất này tích tụ sẽ gây hại cho sức khỏe.
Điều này cho thấy rằng từ lâu người Trung cổ đã biết về tắm rửa và chú trọng vấn đề này.
Vào thế kỷ 13, ở Paris đã có nhiều nơi công cộng và phòng tắm hơi để mời khách sử dụng. Điều này được coi là phổ biến, đặc biệt tại thành phố. Vào năm 1292, chỉ tính riêng ở Paris đã có 29 phòng tắm.
Tần suất tắm rửa của quý tộc và vua chúa cũng có thể suy ra từ đó. Thống kê cho thấy vào thế kỷ 13, vua John của Anh tắm rửa mỗi tuần ba lần.
Trong khi đó, vua Sicilian "Hoàng đế La Mã Thần Thánh" Fredercik II có thói quen tắm mỗi ngày. Tuy nhiên, việc ông tắm cả ngày Chúa Nhật đã nhận được sự phê phán từ các tu sĩ, vì Frederick II tắm vào ngày thánh Chúa Nhật.
Mặc dù không phải là "nghìn năm không tắm" như được miêu tả bởi các sử gia thế kỷ 19, nhưng cách tắm rửa của con người trong thời Trung cổ vẫn là một vấn đề gây tranh cãi. Hiện tượng "tắm tiên" đã trở thành một trào lưu.