1. Les Demoiselles d'Avignon (1907) – Pablo Picasso. Đây là bức tranh được coi là sự khởi đầu của trường phái Lập thể. Picasso đã phá vỡ các hình dáng thông thường, sử dụng các hình khối cứng cáp để thể hiện năm phụ nữ trong một nhà thổ, thể hiện sự chuyển đổi sang một ngôn ngữ hình ảnh mới. Ảnh: Pinterest. 2. Violon et Compotier (1910) – Georges Braque. Braque đã kết hợp các yếu tố của nhiều vật thể như cây đàn violin và tô trái cây trong một không gian bị bóp méo, với màu sắc đơn giản, tập trung vào các hình khối và sự phức tạp trong phối cảnh. Ảnh: Pinterest. 3. Guernica (1937) – Pablo Picasso. Mặc dù không hoàn toàn lập thể, "Guernica" vẫn mang những đặc điểm của phong cách này. Bức tranh là sự phản ứng của Picasso trước vụ đánh bom Guernica trong Nội chiến Tây Ban Nha, với các hình khối lập thể đan xen để tạo ra cảm thức đau thương và sự hỗn loạn. Ảnh: Pinterest. 4. Portrait of Dora Maar (1937) – Pablo Picasso. Đây là một trong những bức chân dung nổi tiếng nhất của Picasso về người yêu Dora Maar. Trong bức tranh này, Picasso đã tách các phần khuôn mặt thành các khối hình học, thể hiện sự căng thẳng và phức tạp trong mối quan hệ của họ. Ảnh: Pinterest. 5. Man with a Guitar (1911) – Georges Braque. Braque đã đưa lập thể đến cực điểm với bức tranh này, sử dụng các mảng màu sắc và hình học để làm cho người xem phải tập trung vào cấu trúc tổng thể của hình ảnh, thay vì nhận diện ngay lập tức đối tượng. Ảnh: Pinterest. 6. Violon et Pipe (Le Quotidien) (1913) – Georges Braque. Trong bức tranh này, Braque đưa vào các yếu tố của báo chí và vật dụng thường ngày, đẩy mạnh chủ nghĩa lập thể tổng hợp với sự pha trộn của các vật liệu khác nhau. Ảnh: Pinterest. 7. The Weeping Woman (1937) – Pablo Picasso. Bức chân dung này của Picasso mô tả một người phụ nữ đang khóc với khuôn mặt bị phân tán thành nhiều hình khối. Đây là sự tiếp nối của đề tài Guernica, bày tỏ nỗi đau và sự mất mát qua lăng kính lập thể. Ảnh: Pinterest. 8. Harlequin with a Guitar (1919) – Juan Gris. Juan Gris, một trong những nghệ sĩ quan trọng nhất của phong cách lập thể, đã sử dụng các hình khối rõ ràng và màu sắc rực rỡ để vẽ Harlequin (anh hề) cầm cây đàn guitar. Bức tranh này kết hợp cả chủ nghĩa lập thể phân tích và lập thể tổng hợp. Ảnh: Pinterest. 9. Still Life with a Bottle of Rum (1911) – Pablo Picasso. Bức tranh này là một ví dụ điển hình của chủ nghĩa lập thể phân tích, trong đó các vật thể, như chai rượu và cốc, được chia thành các hình khối trừu tượng với màu sắc đơn sắc. Ảnh: Pinterest. 10. Fruit Dish and Glass (1912) – Georges Braque. Đây là một tác phẩm điển hình của giai đoạn lập thể tổng hợp, trong đó Braque đã kết hợp các yếu tố thực tế từ cuộc sống hàng ngày,như giấy báo và các vật dụng, với các khối hình trừu tượng. Ảnh: Pinterest. 11. Woman with a Mandolin (1910) – Pablo Picasso. Trong bức tranh này, Picasso đã phá vỡ hình ảnh một người phụ nữ chơi đàn mandolin thành các khối hình học chồng chéo nhau, tạo ra cảm giác đối tượng đang chuyển động. Ảnh: Pinterest. 12. Guitar (1913) – Pablo Picasso. Tác phẩm này đánh dấu sự đột phá của chủ nghĩa lập thể tổng hợp. Picasso đã cắt ghép và kết hợp các vật liệu khác nhau để tạo ra hình ảnh một cây đàn guitar trừu tượng. Ảnh: Pinterest. 13. Glass and Bottle of Suze (1912) – Pablo Picasso. Một ví dụ điển hình của chủ nghĩa lập thể tổng hợp, bức tranh này kết hợp cắt dán giấy báo và hình ảnh các vật thể như ly rượu và chai rượu, tạo ra một sự tương phản giữa thực tế và hình học trừu tượng. Ảnh: Pinterest. 14. Portrait of Ambroise Vollard (1910) – Pablo Picasso. Picasso đã vẽ chân dung của người buôn tranh Ambroise Vollard bằng cách chia khuôn mặt và cơ thể ông thành các khối lập thể phân tích, phản ánh sự quan tâm của ông đến việc thể hiện đối tượng từ nhiều góc nhìn khác nhau. Ảnh: Pinterest. 15. The Accordionist (1911) – Pablo Picasso. Bức tranh này là một ví dụ điển hình của lập thể phân tích, trong đó các hình dạng của người chơi accordion được phân tán thành các khối hình học với tông màu ảm đạm, tạo ra một hình ảnh trừu tượng của âm nhạc. Ảnh: Pinterest.
1. Les Demoiselles d'Avignon (1907) – Pablo Picasso. Đây là bức tranh được coi là sự khởi đầu của trường phái Lập thể. Picasso đã phá vỡ các hình dáng thông thường, sử dụng các hình khối cứng cáp để thể hiện năm phụ nữ trong một nhà thổ, thể hiện sự chuyển đổi sang một ngôn ngữ hình ảnh mới. Ảnh: Pinterest.
2. Violon et Compotier (1910) – Georges Braque. Braque đã kết hợp các yếu tố của nhiều vật thể như cây đàn violin và tô trái cây trong một không gian bị bóp méo, với màu sắc đơn giản, tập trung vào các hình khối và sự phức tạp trong phối cảnh. Ảnh: Pinterest.
3. Guernica (1937) – Pablo Picasso. Mặc dù không hoàn toàn lập thể, "Guernica" vẫn mang những đặc điểm của phong cách này. Bức tranh là sự phản ứng của Picasso trước vụ đánh bom Guernica trong Nội chiến Tây Ban Nha, với các hình khối lập thể đan xen để tạo ra cảm thức đau thương và sự hỗn loạn. Ảnh: Pinterest.
4. Portrait of Dora Maar (1937) – Pablo Picasso. Đây là một trong những bức chân dung nổi tiếng nhất của Picasso về người yêu Dora Maar. Trong bức tranh này, Picasso đã tách các phần khuôn mặt thành các khối hình học, thể hiện sự căng thẳng và phức tạp trong mối quan hệ của họ. Ảnh: Pinterest.
5. Man with a Guitar (1911) – Georges Braque. Braque đã đưa lập thể đến cực điểm với bức tranh này, sử dụng các mảng màu sắc và hình học để làm cho người xem phải tập trung vào cấu trúc tổng thể của hình ảnh, thay vì nhận diện ngay lập tức đối tượng. Ảnh: Pinterest.
6. Violon et Pipe (Le Quotidien) (1913) – Georges Braque. Trong bức tranh này, Braque đưa vào các yếu tố của báo chí và vật dụng thường ngày, đẩy mạnh chủ nghĩa lập thể tổng hợp với sự pha trộn của các vật liệu khác nhau. Ảnh: Pinterest.
7. The Weeping Woman (1937) – Pablo Picasso. Bức chân dung này của Picasso mô tả một người phụ nữ đang khóc với khuôn mặt bị phân tán thành nhiều hình khối. Đây là sự tiếp nối của đề tài Guernica, bày tỏ nỗi đau và sự mất mát qua lăng kính lập thể. Ảnh: Pinterest.
8. Harlequin with a Guitar (1919) – Juan Gris. Juan Gris, một trong những nghệ sĩ quan trọng nhất của phong cách lập thể, đã sử dụng các hình khối rõ ràng và màu sắc rực rỡ để vẽ Harlequin (anh hề) cầm cây đàn guitar. Bức tranh này kết hợp cả chủ nghĩa lập thể phân tích và lập thể tổng hợp. Ảnh: Pinterest.
9. Still Life with a Bottle of Rum (1911) – Pablo Picasso. Bức tranh này là một ví dụ điển hình của chủ nghĩa lập thể phân tích, trong đó các vật thể, như chai rượu và cốc, được chia thành các hình khối trừu tượng với màu sắc đơn sắc. Ảnh: Pinterest.
10. Fruit Dish and Glass (1912) – Georges Braque. Đây là một tác phẩm điển hình của giai đoạn lập thể tổng hợp, trong đó Braque đã kết hợp các yếu tố thực tế từ cuộc sống hàng ngày,như giấy báo và các vật dụng, với các khối hình trừu tượng. Ảnh: Pinterest.
11. Woman with a Mandolin (1910) – Pablo Picasso. Trong bức tranh này, Picasso đã phá vỡ hình ảnh một người phụ nữ chơi đàn mandolin thành các khối hình học chồng chéo nhau, tạo ra cảm giác đối tượng đang chuyển động. Ảnh: Pinterest.
12. Guitar (1913) – Pablo Picasso. Tác phẩm này đánh dấu sự đột phá của chủ nghĩa lập thể tổng hợp. Picasso đã cắt ghép và kết hợp các vật liệu khác nhau để tạo ra hình ảnh một cây đàn guitar trừu tượng. Ảnh: Pinterest.
13. Glass and Bottle of Suze (1912) – Pablo Picasso. Một ví dụ điển hình của chủ nghĩa lập thể tổng hợp, bức tranh này kết hợp cắt dán giấy báo và hình ảnh các vật thể như ly rượu và chai rượu, tạo ra một sự tương phản giữa thực tế và hình học trừu tượng. Ảnh: Pinterest.
14. Portrait of Ambroise Vollard (1910) – Pablo Picasso. Picasso đã vẽ chân dung của người buôn tranh Ambroise Vollard bằng cách chia khuôn mặt và cơ thể ông thành các khối lập thể phân tích, phản ánh sự quan tâm của ông đến việc thể hiện đối tượng từ nhiều góc nhìn khác nhau. Ảnh: Pinterest.
15. The Accordionist (1911) – Pablo Picasso. Bức tranh này là một ví dụ điển hình của lập thể phân tích, trong đó các hình dạng của người chơi accordion được phân tán thành các khối hình học với tông màu ảm đạm, tạo ra một hình ảnh trừu tượng của âm nhạc. Ảnh: Pinterest.