Khu di tích Petra nằm trên sườn núi Hor ở phía Tây Nam Jordan được coi là một tuyệt tác nghệ thuật kiến trúc của thế giới cổ đại với rất nhiều công trình đền đài, lăng mộ được tạc vào vách đá. Để đến được với Pertra, du khách phải đi qua một hẻm núi tự nhiên dốc đứng vừa tối vừa hẹp, nhiều nơi chỉ rộng 3–4 m, gọi là hẻm Siq. Hẻm Siq sẽ dẫn thẳng đến công trình có giá trị nhất ở Petra là Al Khazneh (Kho báu), một công trình được tạc ngay vào sườn núi. Đây là đền thờ và lăng mộ của các vị vua trong quá khứ, được xây dựng theo kiến trúc thời kỳ Ptolemaic. Cách Kho báu một quãng không xa, dưới chân núi en-Nejr là một nhà hát lớn với các bậc khán đài được tạc vào đá rất kỳ công. Quanh nhà hát là rất nhiều hầm mộ được đào sâu vào các vách đá.Theo các nhà nghiên cứu, Petra được người Nabataean xây dựng vào khoảng năm 60 trước Công Nguyên đến năm 50 sau Công Nguyên. Tất cả các kiến trúc ở nơi đây đều mang dáng dấp của các thời kỳ văn hóa cực thịnh vào thời điểm đó gồm: thời kỳ Ptolemaic, thời kỳ Hellenistic kết hợp với những kiến trúc địa phương thuộc vùng Syria. Không chỉ là chốn thờ tự thiêng liêng, Petra còn là một điểm dừng chân quan trọng của những đoàn lạc đà thương mại trên con đường nối liền ba châu lục Á – Âu - Phi. Các cuộc khai quật cho thấy cách người Nabataean đã xây dựng hệ thống các đập, bể chứa và đường ống dẫn nước để có thể tích trữ nước được sử dụng trong những thời kỳ hạn hán kéo dài, và thành phố đã làm giàu bằng cách bán nước.Petra đã từng bị lãng quên trong một thời gian rất dài và chỉ được thế giới biết đến vào năm 1812, khi được nhà thám hiểm người Thuỵ Sĩ, Johann Ludwig Burckhardt phát hiện. Cho đến những thập niên đầu thế kỷ 20, người Âu Châu chỉ có thể tiếp cận Petra với sự trợ giúp của hướng dẫn viên địa phương và đội hộ tống có vũ trang sau.Năm 1985, khu vực này đã được UNESCO công nhận là Di sản thế giới và được mô tả là "một trong những tài sản văn hoá quý giá nhất của nhân loại".
Khu di tích Petra nằm trên sườn núi Hor ở phía Tây Nam Jordan được coi là một tuyệt tác nghệ thuật
kiến trúc của thế giới cổ đại với rất nhiều công trình đền đài,
lăng mộ được tạc vào vách đá.
Để đến được với Pertra, du khách phải đi qua một hẻm núi tự nhiên dốc đứng vừa tối vừa hẹp, nhiều nơi chỉ rộng 3–4 m, gọi là hẻm Siq.
Hẻm Siq sẽ dẫn thẳng đến công trình có giá trị nhất ở Petra là Al Khazneh (Kho báu), một công trình được tạc ngay vào sườn núi. Đây là đền thờ và lăng mộ của các vị vua trong quá khứ, được xây dựng theo kiến trúc thời kỳ Ptolemaic.
Cách Kho báu một quãng không xa, dưới chân núi en-Nejr là một nhà hát lớn với các bậc khán đài được tạc vào đá rất kỳ công.
Quanh nhà hát là rất nhiều hầm mộ được đào sâu vào các vách đá.
Theo các nhà nghiên cứu, Petra được người Nabataean xây dựng vào khoảng năm 60 trước Công Nguyên đến năm 50 sau Công Nguyên. Tất cả các kiến trúc ở nơi đây đều mang dáng dấp của các thời kỳ văn hóa cực thịnh vào thời điểm đó gồm: thời kỳ Ptolemaic, thời kỳ Hellenistic kết hợp với những kiến trúc địa phương thuộc vùng Syria.
Không chỉ là chốn thờ tự thiêng liêng, Petra còn là một điểm dừng chân quan trọng của những đoàn lạc đà thương mại trên con đường nối liền ba châu lục Á – Âu - Phi.
Các cuộc khai quật cho thấy cách người Nabataean đã xây dựng hệ thống các đập, bể chứa và đường ống dẫn nước để có thể tích trữ nước được sử dụng trong những thời kỳ hạn hán kéo dài, và thành phố đã làm giàu bằng cách bán nước.
Petra đã từng bị lãng quên trong một thời gian rất dài và chỉ được thế giới biết đến vào năm 1812, khi được nhà thám hiểm người Thuỵ Sĩ, Johann Ludwig Burckhardt phát hiện.
Cho đến những thập niên đầu thế kỷ 20, người Âu Châu chỉ có thể tiếp cận Petra với sự trợ giúp của hướng dẫn viên địa phương và đội hộ tống có vũ trang sau.
Năm 1985, khu vực này đã được UNESCO công nhận là
Di sản thế giới và được mô tả là "một trong những tài sản văn hoá quý giá nhất của nhân loại".