Bỏ lại sau lưng những tòa cao ốc hiện đại của thành phố Thượng Hải, tôi tiếp tục xuôi về phương Nam Trung Quốc để tìm đến Ô Trấn, một thị trấn cổ ngàn năm lịch sử nằm ở thôn Đồng, thành phố Gia Hưng, tỉnh Chiết Giang.Ô Trấn là 1 trong 6 thị trấn cổ đẹp nhất của vùng sông nước Giang Nam, một địa danh mà chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đã từng được nghe thấy trong những bộ phim cổ trang của Trung Quốc. Người Trung Quốc thường gói gọn đặc điểm của vùng đất này vào 6 chữ là “cầu nhỏ”, “nước trôi”, “nhà người”. Quả đúng như vậy, Ô Trấn có rất nhiều cây cầu nhỏ vắt ngang qua kênh nước dẫn vào nhà dân. Những kênh nước dọc ngang chia Ô Trấn thành 4 khu vực: Tây Sách, Đông Sách, Bắc Sách và Nam Sách, nhưng hiện nay chỉ có Đông Sách và Tây Sách được gìn giữ và đưa vào khai thác du lịch. Tuy vậy bạn vẫn có thể dạo qua Bắc Sách và Nam Sách nếu muốn.Cảm nhận đầu tiên của tôi khi tới Ô Trấn có lẽ chính là sự bình yên, tĩnh tại của một thị trấn nhỏ. Nơi đây không ồn ã, xô bồ mà ngược lại mọi thứ rất chậm rãi, êm đềm. Bạn có thể lựa chọn tản bộ hoặc ngồi trên những con thuyền dập dìu theo dòng nước xuyên qua những cây cầu đá.Ô Trấn không có vẻ đẹp nguy nga tráng lệ cũng chẳng hề lãng mạn nên thơ. Đó là nét đẹp cổ điển, mộc mạc nhưng không kém phần cầu kỳ trong từng đường nét. Kiến trúc ở đây vô cùng độc đáo, tôi bắt gặp những hình khối được trạm trổ hết sức tỉ mỉ trên các hệ thống cửa, cổng và mái nhà. Có thể thấy rằng diện mạo xưa cũ của Ô Trấn đã được bảo tồn rất cẩn thận trong từng chi tiết.Do được bao quanh bởi bốn bề sông nước nên khí hậu ở đây rất ẩm thấp. Nhiều ngôi nhà được dựng hai tầng, người dân Ô Trấn xưa kia thường ngủ ở tầng 2 còn tầng 1 dùng để sinh hoạt và tiếp khách.Nhìn những ngõ ngách nhỏ lát đá và những ô cửa sổ bằng gỗ bỗng khiến tôi nhớ đến nếp nhà xưa cũ của Hà Nội. Nơi tuổi thơ được gắn chặt với những con ngõ, mảnh sân vườn kê những phiến đá xù xì và bức tường xám đượm màu rêu phong.Sẽ rất tuyệt nếu bạn có thể hãy lưu lại đây một đêm để ngắm nhìn thị trấn cổ kính này từ lúc nhập nhoạng tối cho đến khi lên đèn. Khi dòng người tản bộ đã vãn đi nhiều. Dưới ánh sáng vàng đỏ hắt ra từ những chiếc đèn lồng là dãy nhà soi bóng xuống kênh nước, càng về khuya cảnh vật lại càng trở nên lung linh, trầm mặc hơn.Buổi sáng tản bộ ở Tây Sách, lắng nghe thanh âm yên ả, hít hà khí trời trong vắt của buổi sớm mai, ngắm nhìn những chậu hoa li ti còn đẫm sương, tôi thấy lòng mình quá đỗi nhẹ nhàng.Ngoài cảnh vật ra thì con người nơi đây cũng để lại ấn tượng trong tôi rất sâu sắc. Sự chân chất và nhiệt tình của người dân nhanh chóng xóa tan khoảng cách. Chỉ vì một câu hỏi đường của một người xa lạ mà họ có thể sẵn sàng phóng xe đạp đuổi theo nếu thấy bạn có khả năng đi sai hướng. Hay là bác chủ nhà nghỉ nhất quyết theo tôi vào tận quầy mua vé ở bến xe chỉ để chắc chắn rằng tôi đã mua được vé. Tôi thiết nghĩ cái tình giữa người với người sao giản đơn, dung dị mà sâu sắc đến vậy.Ô Trấn cứ như thế, chậm chạp và bình lặng tồn tại với những đổi thay. Dường như dòng chảy vội vã của thời gian chẳng thể phủ mờ hay làm lay chuyển được cái chất riêng thư thái của nơi này.
Bỏ lại sau lưng những tòa cao ốc hiện đại của thành phố Thượng Hải, tôi tiếp tục xuôi về phương Nam Trung Quốc để tìm đến Ô Trấn, một thị trấn cổ ngàn năm lịch sử nằm ở thôn Đồng, thành phố Gia Hưng, tỉnh Chiết Giang.
Ô Trấn là 1 trong 6 thị trấn cổ đẹp nhất của vùng sông nước Giang Nam, một địa danh mà chắc hẳn ai trong chúng ta cũng đã từng được nghe thấy trong những bộ phim cổ trang của Trung Quốc. Người Trung Quốc thường gói gọn đặc điểm của vùng đất này vào 6 chữ là “cầu nhỏ”, “nước trôi”, “nhà người”. Quả đúng như vậy, Ô Trấn có rất nhiều cây cầu nhỏ vắt ngang qua kênh nước dẫn vào nhà dân. Những kênh nước dọc ngang chia Ô Trấn thành 4 khu vực: Tây Sách, Đông Sách, Bắc Sách và Nam Sách, nhưng hiện nay chỉ có Đông Sách và Tây Sách được gìn giữ và đưa vào khai thác du lịch. Tuy vậy bạn vẫn có thể dạo qua Bắc Sách và Nam Sách nếu muốn.
Cảm nhận đầu tiên của tôi khi tới Ô Trấn có lẽ chính là sự bình yên, tĩnh tại của một thị trấn nhỏ. Nơi đây không ồn ã, xô bồ mà ngược lại mọi thứ rất chậm rãi, êm đềm. Bạn có thể lựa chọn tản bộ hoặc ngồi trên những con thuyền dập dìu theo dòng nước xuyên qua những cây cầu đá.
Ô Trấn không có vẻ đẹp nguy nga tráng lệ cũng chẳng hề lãng mạn nên thơ. Đó là nét đẹp cổ điển, mộc mạc nhưng không kém phần cầu kỳ trong từng đường nét. Kiến trúc ở đây vô cùng độc đáo, tôi bắt gặp những hình khối được trạm trổ hết sức tỉ mỉ trên các hệ thống cửa, cổng và mái nhà. Có thể thấy rằng diện mạo xưa cũ của Ô Trấn đã được bảo tồn rất cẩn thận trong từng chi tiết.
Do được bao quanh bởi bốn bề sông nước nên khí hậu ở đây rất ẩm thấp. Nhiều ngôi nhà được dựng hai tầng, người dân Ô Trấn xưa kia thường ngủ ở tầng 2 còn tầng 1 dùng để sinh hoạt và tiếp khách.
Nhìn những ngõ ngách nhỏ lát đá và những ô cửa sổ bằng gỗ bỗng khiến tôi nhớ đến nếp nhà xưa cũ của Hà Nội. Nơi tuổi thơ được gắn chặt với những con ngõ, mảnh sân vườn kê những phiến đá xù xì và bức tường xám đượm màu rêu phong.
Sẽ rất tuyệt nếu bạn có thể hãy lưu lại đây một đêm để ngắm nhìn thị trấn cổ kính này từ lúc nhập nhoạng tối cho đến khi lên đèn. Khi dòng người tản bộ đã vãn đi nhiều. Dưới ánh sáng vàng đỏ hắt ra từ những chiếc đèn lồng là dãy nhà soi bóng xuống kênh nước, càng về khuya cảnh vật lại càng trở nên lung linh, trầm mặc hơn.
Buổi sáng tản bộ ở Tây Sách, lắng nghe thanh âm yên ả, hít hà khí trời trong vắt của buổi sớm mai, ngắm nhìn những chậu hoa li ti còn đẫm sương, tôi thấy lòng mình quá đỗi nhẹ nhàng.
Ngoài cảnh vật ra thì con người nơi đây cũng để lại ấn tượng trong tôi rất sâu sắc. Sự chân chất và nhiệt tình của người dân nhanh chóng xóa tan khoảng cách. Chỉ vì một câu hỏi đường của một người xa lạ mà họ có thể sẵn sàng phóng xe đạp đuổi theo nếu thấy bạn có khả năng đi sai hướng. Hay là bác chủ nhà nghỉ nhất quyết theo tôi vào tận quầy mua vé ở bến xe chỉ để chắc chắn rằng tôi đã mua được vé. Tôi thiết nghĩ cái tình giữa người với người sao giản đơn, dung dị mà sâu sắc đến vậy.
Ô Trấn cứ như thế, chậm chạp và bình lặng tồn tại với những đổi thay. Dường như dòng chảy vội vã của thời gian chẳng thể phủ mờ hay làm lay chuyển được cái chất riêng thư thái của nơi này.